Sáng sớm, giọt sương lập loè, ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn chiếu vào trong cửa sổ, chiếu sáng gương mặt thanh tú của cô gái trên giường.
Ánh mặt trời có chút chói mắt, Lâm An mở hai mắt mê mang, nhìn căn phòng to lớn, ở trên giường ngây người một lúc mới nhớ tới đây là phòng cô đã ở nửa năm.
Lâm An là một tiểu hộ sĩ ở bệnh viên tổng hợp trong nội, tuy rằng không tính thông minh lanh lợi, nhưng mỗi ngày làm việc lại rất cần cù chăm chỉ, công việc cũng khá ổn.
Một ngày nào đó vào nửa năm trước, hàng xóm của cô bà nội Tống đã chuyển nhà mười mấy năm trước đột nhiên phái người tới tìm cô, hỏi cô đã có bạn trai chưa.
Lâm An cảm thấy có chút kỳ quái khi nghe bà hỏi chuyện, nhưng cô cũng ăn ngay nói thật.
"Cháu chưa có bạn trai đâu bà." Bởi vì Lâm An khi còn nhỏ thường xuyên đến nhà cách vách chơi cùng với bác nội Tống sống một mình, một già một trẻ nói chuyện cũng thực vui vẻ.
Khi bà nội Tống dọn đến trong nội thành, cũng sẽ thường gọi điện nói chuyện với Lâm An.
Bà nội Tống vừa nghe, cười đến trên mặt nếp nhăn đều rõ, "Đứa nhỏ ngoan, bà lần này là muốn giới thiệu hôn sự cho cháu, cháu trai của ta cũng còn chưa có kết hôn đâu."
Vì thế Lâm An liền quen Tống Thừa Nhiên, Tống Thừa Nhiên là bác sĩ khoa ngoại giỏi nhất ở bệnh viện tổng hợp, hắn là người tài cao danh giáo, tài năng khôn khéo, trên người treo mấy chục dạng vinh dự.
Mấy năm trước Tống Thừa Nhiên từ nước ngoài trở về, được bệnh viện mời, đề lương cao để giữ lại người.
Tuy tuổi còn trẻ, chỉ có 28 tuổi, cũng đã là chủ nhiệm khoa ngoại bệnh viện, năng lực cũng không kém so với một đám bác sĩ thâm niên 40 50 tuổi.
Bề ngoài xuất chúng, tính cách trầm ổn, là người ở bệnh viện được các fangirl yêu thích.
Đối với Lâm An như nghé con mà nói, cô lập tức liền thích nam nhân nhan sắc giá trị cùng năng lực xuất chúng, trải qua sự cực lực tác hợp của bà nội Tống, chưa đến một tháng họ liền kết hôn.
Sau mới biết được bà nội Tống tuổi tác đã cao, tình trạng sức khỏe ngày một yếu.
Mà bà có một ước nguyện chưa hoàn thành, đó là trước lúc lâm chung có thể chứng kiến Tống Thừa Nhiên kết hôn.
Tống Thừa Nhiên hiếu thuận vì tâm nguyện của bà nội mà thuận theo bà tác hợp hôn nhân.
Chính là...!Lâm An sâu kín mà thở dài, cô căn bản là không nghĩ tới trong ngày kết hôn của mình bởi vì uống rượu uống rất cao hứng liền bỏ qua đêm tân hôn quan trọng nhất!
Xong việc cô thường xuyên ẩn ý nhắc tới chuyện này với Tống Thừa Nhiên, nhưng hắn đều trưng ra bộ mặt than, không có một chút phản ứng, thậm chí còn đến thư phòng ngủ.
Cho rằng, sợ quấy rầy cô nghỉ ngơi.
Cho nên, đến bây giờ, Lâm An vẫn là một chỗ mới mẻ!
Lâm An hối hận mà ôm đầu một chút, chờ rửa mặt xong xuống lầu thấy trên bàn cơm có hai cái sandwich, trứng chiên cùng sữa bò nóng.
Đây là bữa sáng do Tống Thừa Nhiên chuẩn bị.
Hắn sinh hoạt rất có quy luật, hoàn toàn không có một chút hoạt động giải trí.
Mỗi ngày buổi tối đúng mười giờ lên giường ngủ, buổi sáng sáu giờ đồng hồ không kêu cũng rời giường, làm xong bữa sáng cho hai người liền đến phòng chạy bộ sát bên thư phòng.
Đến thời gian liền đi bệnh viện, trở về liền ở thư phòng đọc sách viết nghiên cứu, thật không thú vị.
Ai nha quên nói, Tống Thừa Nhiên người đàn ông này có thói ở sạch thực nghiêm trọng, không thích cùng người khác tiếp xúc, hận không thể thời thời khắc khắc đều đeo một đôi gang tay.
Trong nhà sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, hoàn toàn do Tống Thừa Nhiên ban tặng.
Lâm An đột nhiên cảm thấy, hắn có thể tiếp thu bệnh lười nhác của cô xuất hiện ở trong sinh hoạt của hắn, cũng là một kỳ tích.
Tuy rằng lúc Tống Thừa Nhiên cùng Lâm An ở nhà đều không có chạm mặt, cho dù chạm mặt, Tống Thừa Nhiên cũng từ bên cạnh đi qua.
Cho dù trải qua mọi trắc trở, cô vẫn là khuất phục dưới nhân cách và mị lực cùng y thuật tinh vi của hắn, rất sùng bái hắn!
......!
Bệnh viện có mùi nước sát trùng, cùng với một làn gió râm mát đến, Lâm An sờ sờ trên cánh tay đột nhiên nổi da gà, liền đứng dậy đóng cửa sổ lại.
"Lâm An, nên đi kiểm tra phòng bệnh." Vừa vặn y tá trưởng Lưu nhắc nhở một câu.
"Kiểm tra xong phòng, nhớ rõ báo cáo tình trạng người bệnh với bác sĩ Tống."
Lâm An lập tức đáp ứng, "Được rồi, em đang định đi đây."
Lâm An cứ theo lẽ thường đi kiểm tra phòng, những người bệnh sau khi phẫu thuật xong khôi phục không tồi, chỉ cần dặn dò một chút những việc cần chú ý là được.
Không biết có phải do cô là vợ của Tống Thừa Nhiên hay không mà hắn đem điều riêng cô làm hộ sĩ duy nhất phụ trách trong văn phòng hắn.
Vừa mới bắt đầu Lâm An còn cảm thấy Tống Thừa Nhiên là muốn cùng cô làm văn phòng tình yêu, nhưng sau lại mới phát hiện là Tống Thừa Nhiên cảm thấy những hộ sĩ khác phụ trách trong văn phòng hắn sẽ luôn có chuyện phát sinh ngoài ý muốn.
Tỷ như trên bàn làm việc có một ít hoa cỏ, hộ sĩ hôm nay lại xịt nước hoa, hay hộ sĩ lại cố ý té ngã trên đất, lộ ra chân dài chuẩn bị câu dẫn Tống Thừa Nhiên.
Tống Thừa Nhiên sợ phiền toái, liền đem Lâm An điều đến khu vực hắn quản để tránh đi những phiền toái kia.
Lúc ấy còn có tin đồn nhiều hộ sĩ nói Lâm An câu dẫn Tống Thừa Nhiên, nhưng đến cuối cùng phát hiện thái độ của Tống Thừa Nhiên đối với Lâm An cũng lạnh lùng giống như với các cô.
Kỳ thật, bệnh viện cũng không có người biết quan hệ của hai người bọn họ.
Tống Thừa