Cửa kính toà nhà cao ốc chiếu ảnh ngược bờ bên kia sặc sỡ đèn màu, dưới làn gió nổi lên vẩy cá gợn sóng, một mảnh tiếp theo một mảnh, nghịch ngợm chớp động.
Bất quá bởi vì trong đó toát lên sự xa hoa lãng phí, khó tránh khỏi làm cho người đối với cảnh này sinh ra một ít cảm giác dầu mỡ.
Đèn đỏ rượu lục, ngựa xe như nước, thật náo nhiệt.
Một chiếc xe hơi màu bạc như nước chảy trong dòng xe cộ bay vọt qua, ẩn nấp ở giữa thành thị sống về đêm vừa mới bắt đầu.
Trước đó, Lâm An đứng ở trước tủ quần áo chọn quần áo.
Cô nghĩ, có lẽ đêm nay hẳn là mặc nội y gợi cảm một chút, hơn nữa mang váy ngủ ren đai nhỏ.
Thừa Nhiên hắn thích loại hình nào đây?
"A." Cô buồn rầu chọn hồi lâu, đến cuối cùng vẫn là trở về nguyên dạng mặc quần áo ngủ hoạt hình.
Từ đêm nay hai người sẽ cùng giường, cô phải cho Tống Thừa Nhiên lưu lại một ấn tượng ở nhà tốt.
Cũng không thể làm hắn cảm thấy cô quá cơ khát, đến an phận mấy ngày mới được.
Cô suy nghĩ thật sự xa, trong chốc lát nghĩ đến đợi lát nữa muốn nói gì đó với Tống Thừa Nhiên, lại nghĩ đến ngày mai muốn tiếp tục dậy sớm làm bữa sáng cho hắn hay không...!
Tựa hồ cả ngày cảm xúc quá mức phấn khởi, vừa đến buổi tối, tinh thần liền không đủ.
Bất quá trong chốc lát, Lâm An trong lúc chờ Tống Thừa Nhiên về nhà đã ngã đầu liền ngủ.
Thẳng đến vài tiếng đạp cửa thanh thúy làm bừng tỉnh, Lâm An mới mơ hồ tỉnh lại từ trong lúc ngủ mơ, cô còn buồn ngủ, ngủ đến loạn loạn đầu tóc đi mở cửa phòng.
Cô thấy được Tống Thừa Nhiên đứng ở cửa, đập vào mắt chính là dáng người cao gầy, vai dài rộng.
Hỏa lực tràn đầy, nhiệt khí ở ngực chưa tán lúc tắm rửa một trận một trận hong Lâm An mặc áo ngủ đơn bạc.
Cái mũi cô cách hắn rất gần, ngửi thấy được mùi hương sữa tắm sạch sẽ trên người đối phương.
Trong nháy mắt, sâu ngủ còn sót lại cũng đã chạy hết, trái tim cũng sống lại dường như bang bang nhanh chóng nhảy dựng lên.
"Thừa...!Thừa Nhiên?" Lâm An còn mang theo trì độn mới vừa tỉnh ngủ, có chút chuyển bất quá dường như ngốc lăng nhìn hắn: "Anh hôm nay trở về thật sớm!"
Trên mặt anh tuấn còn mang theo chút nhiệt khí hun đúc qua đi, không hồng nhuận giống bình thường, cũng may hắn biểu tình đạm mạc không khác bình thường.
"Đã không còn sớm." Hắn giải thích nói.
Lâm An thấy được trên tay Tống Thừa Nhiên cầm gối đầu, cô mới nhớ tới hôm nay là một ngày quan trọng: "A, em thiếu chút nữa đã quên!"
"Kia...!Thừa Nhiên, anh mau tiến vào...!tiến vào nghỉ ngơi đi" Trong giọng nói Lâm An hỗn loạn khó nén sự kích động cao hứng, còn hàm chứa sự ngượng ngùng chờ mong như có như mong, nhiều loại cảm xúc hỗn tạp dưới một câu trở nên vừa chậm vừa mềm, như là hàm ở trong miệng, lại như là sợ kinh động cái gì.
Tống Thừa Nhiên tựa như không phát hiện Lâm An dị thường, cũng không cảm thấy hắn hôm nay về nhà tốc độ có chút nhanh.
Hắn giống như cũng đang chờ mong chuyện gì.
Lâm An hoàn hồn, Tống Thừa Nhiên đã chủ động ngồi ở một bên giường lớn, tay nắm sạch sẽ ở trước môi mỏng trấn định mà khụ hai tiếng, lấy bộ dáng lơ đãng dường như đứng đắn nhắc nhở cô: "Nên nghỉ ngơi thôi."
Đầu Lâm An ong một tiếng, biểu hiện giống cái đuôi nhỏ, vội vàng mà đuổi theo lên giường: "Tới tới!"
Lâm An hoả tốc đắp chăn, vẫn luôn ngủ một mình trên giường lớn rốt cuộc có người đàn ông mình yêu thích tồn tại.
Cô đè thấp tiếng hít thở sợ quấy nhiễu đến giấc ngủ của hắn, cô lại cơ hồ không thể khắc chế cảm xúc điên cuồng sắp tràn ra thân thể.
Tống Thừa Nhiên nằm thẳng ở trên giường, hắn không có loại kinh nghiệm này, biểu hiện so với Lâm An bình tĩnh hơn nhiều.
Tuy rằng hắn cũng cố gắng bỏ qua hương vị thân thể nữ tính mềm mại bên cạnh truyền tới, từ đáy lòng dâng lên khát vọng, bức thiết hy vọng vuốt ve da thịt tinh tế cảm giác bị cực độ ức chế, cảm giác thoải mái hôm đó bị nơi chặt hẹp ấm áp bao bọc lấy bị hắn ném tại sau đầu.
Đây là ma người dụ hoặc, cũng là tra tấn trí mạng.
Tống Thừa Nhiên rất rõ ràng mình suy nghĩ cái gì, đồng thời cũng hung hăng áp xuống.
Hắn sẽ không bị tâm lý dục vọng tùy tiện sử dụng, phản chi là cái có được cường đại tự chủ người.
Hắn nhắm mắt lại, chỉ cần chịu đựng nhất thời, liền có thể tiếp theo nhẫn nại qua một đêm này.
"Thừa Nhiên..."
Bất hạnh, âm thanh mềm mại của nữ nhân đem phòng tuyến tâm lý kiên cố của hắn mới vừa xây dựng tốt làm cho ầm ầm sụp đổ, hắn vừa mở mắt liền nhìn thấy Lâm An nửa chống thân thể ngồi dậy, khuôn mặt đỏ bừng, cổ áo có chút mở, lộ ra một mảnh làn da nhỏ bóng loáng, cho dù ở trong đêm tối như vậy vẫn hấp dẫn mắt hắn sáng ngời.
Lâm An ngón tay nắm nắm chăn, cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng hắn, giọng nói của cô có chút khát cầu nói: "Thừa Nhiên, có muốn làm hay không?"
Tống Thừa Nhiên nghe vậy thần kinh bị đột nhiên lôi kéo xuống, đồng tử hơi hơi trợn to.
Tâm tư âm u chưa bao giờ lộ trước mặt người khác làm hắn chỉ có thể trốn tránh, chưa từng quang minh chính đại mà đối diện với dục vọng của mình, hắn ra vẻ đạo mạo mà làm ra tư thái cự tuyệt, mỗi khi không lưu một đường đường sống.
Hiện giờ bị người thật cẩn thận mà khát cầu hắn phóng thích chính mình như hồng thủy mãnh thú hắc ám dục vọng, phản ứng đầu tiên của hắn chính là kinh ngạc, ngốc lăng.
Lâm An nhìn Tống Thừa Nhiên kinh ngạc, cảm giác chính mình nói sai rồi, chạy nhanh giải thích: "Là em ngủ hồ đồ, đừng để ý em, anh mau...!Mau ngủ đi."
Cô sao lại nhịn không được nói ra? Rõ ràng trước đó biểu hiện đều tốt.
Lúc này, Tống Thừa Nhiên lại sẽ sinh ra cảm tình không tốt đối với cô.
Lâm An muốn kéo chăn che lại đầu, che khuất biếu tình phức tạp trên mặt cô.
Động tác của hắn lại so với cô còn nhanh hơn, bắt lấy hai cổ tay ấn ở trên đỉnh đầu, thân thể hắn đè ép xuống dưới, cùng cô tiếp xúc thân mật.
Hắn hướng tới phiến da thịt cổ vẫn luôn để ý trong tầm mắt tập kích qua, hôn tinh tế da thịt ấm áp, dùng môi lưỡi liếm láp cổ hơi hơi lõm, ướt át, nôn nóng mà đấu đá lung tung, mãnh liệt giống hỏa muốn hòa tan Lâm An.
"Ưm, Thừa Nhiên..." Lâm An đột nhiên bị liếm láp không kịp phòng ngừa làm cho mất hồn mất vía, ngực hắn nóng bỏng cứ để ở trước mặt cô như vậy, hormone nam tính tràn ngập ở trong mũi, trừ bỏ lúc đầu kinh ngạc, cô một chút đều không kháng cự, thậm chí đón nhận Tống Thừa Nhiên hôn môi.
Không khí ái muội giằng co giống như thủy triều ùa vào tới, tràn ngập trong nhà ở, bao phủ hai người, chỉ có hai người bọn họ.
"Ưm..." Lâm An tinh tế mà rên rỉ, ngón tay chỉ lo gắt gao nắm lấy gối đầu mềm mại, cô bị bắt ngẩng cổ, tùy ý để Tống Thừa Nhiên ở trên người cô điên cuồng mút vào.
Sao Thừa Nhiên đột nhiên trở nên...!Mãnh liệt như vậy?
Lâm An không kịp nghĩ lại cùng ngượng ngùng, miệng hắn mổ cằm cùng tai của cô, một mảnh vành tai tuyết trắng hàm ở trong miệng dùng hàm răng không nhẹ không nặng mà nghiền nát.
Hắn nghe thấy được tiếng rên của Lâm An càng thêm hưng phấn, chỉ nghe động tĩnh kia liền sắp nhịn không được, dương v*t dữ tợn cách quần chọc ở trên bụng nhỏ, ngực Lâm An bị cởi nửa che nửa lộ ở trước mặt hắn.
"Hô..." Lâm An bị hôn đến rơi rớt tan tác, trong mắt đã có chút hơi nước.
Bộ ngực một trên một dưới mà thở hổn hển, đầu v* bị kích thích cứng lên cũng từ trong áo ngủ hơi mỏng đột ra, lộ ra hình dạng nhỏ bé lại đẹp.
Da thịt trắng nõn không bị người khác chạm qua cũng không tiếng động mà dụ hoặc hắn.
Ánh mắt Tống Thừa Nhiên trở nên càng thêm sâu thẳm, hắn cắn một ngụm lên, cách quần áo liếm đầu v*, Lâm An thở dốc dồn dập.
Tống Thừa Nhiên dùng hàm răng ngậm trụ kia nho nhỏ một cái, đầu lưỡi linh hoạt ở mặt trên lặp lại liếm láp, thẳng đến khi một mảnh vải hoàn toàn tẩm ướt nổi lên đầu v* bị sưng to đỉnh ra, hắn mới bằng lòng bỏ qua dường như hướng tới liếm một bên đầu v* kia.
Lâm An ô ô nuốt nuốt, hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ bị Tống Thừa Nhiên hầu hạ, chỉ là bị liếm láp đơn thuần như vậy, liền thoải mái đến muốn lãng kêu.
Một tay Tống Thừa Nhiên cởi bỏ hai nút thắt áo ngủ, miệng đến một bên, nhịn không được mà mút hôn xương quai xanh tinh xảo trắng nõn, lại tiếp tục đi xuống...!
Xúc cảm làn da mềm mại chân thật cơ hồ làm Tống Thừa Nhiên phát cuồng, cơ bắp phía sau lưng dùng sức căng thẳng, dục vọng dưới hạ thân liền phải dâng lên, hắn cắn răng hỏi Lâm An một vấn đề trước bùng nổ: "Thật sự phải làm sao?"
Phảng phất Lâm An chỉ cần một cái lắc đầu, hắn thật sự có thể dừng lại.
Lâm An sao có thể cự tuyệt, cô ước gì Tống Thừa Nhiên tiếp tục làm, nhưng vừa nhớ tới lần trước bị hắn hung hăng làm thân thể đau đớn vô cùng, cô có chút run rẩy nói: "Vâng...!Nhưng anh nhẹ chút."
Tiếp theo, cô lại có chút ủy khuất mà bồi thêm một câu: "Bởi vì cái kia của anh thật sự là, quá lớn."
Trên mặt Tống Thừa Nhiên hiện lên khả nghi, cũng may chung quanh quá tối, hoàn mỹ mà che dấu biểu tình khảo cứu đánh giá, hắn ra vẻ trấn định mà lên tiếng: "Được."
Lâm An căn bản không chú ý tới ông xã nhà mình quẫn bách, chỉ cảm thấy thân thể chợt lạnh, áo của mình bị người cởi, ngay sau đó là quần.
Liền vài giây cả người cô đã bị thoát đến trống trơn.
Tống Thừa Nhiên cũng đem chính mình thoát hết, Lâm An đến bây giờ đều chưa từng nhìn qua hình dáng tiểu Thừa Nhiên, lại có chút ngượng ngùng ngẩng đầu xem, chỉ có thể cảm giác dựa thân thể.
Lâm An bị hắn vuốt ve, sớm đã động tình, cô nhắm hai mắt dồn dập mà thở dốc, trên mặt một mảnh ửng hồng, Tống Thừa Nhiên nâng một chân cô lên áp trước ngực, lộ ra tiểu huyệt hồng nhạt ngượng ngùng đáng yêu.
Hầu kết Tống Thừa Nhiên hơi hơi lăn lộn, hạ thân cũng không chạm vào, cũng đã sắp tích thủy.
Cô cũng ướt.
Thô dài gắng gượng chống lại miệng huyệt, đỉnh ở miệng huyệt không được hoạt động, gặp phải nhiều chất lỏng động tình.
Dục vọng sưng đỏ ở tiểu huyệt mềm thịt khiêu khích, ứ hồng đoan tích ra từng viên chất lỏng trắng đục, càng kích thích người đàn ông vội vàng động tác.
Tính vật gân xanh ám phù, sưng to không thôi, hắn nắm dương v*t phát trướng, không hề cọ xát miệng huyệt đỏ tươi, mà là đĩnh hữu lực eo làm quy đầu cực đại chống lại cửa động co chặt ướt át, hoa huy*t ướt dính chậm rãi căng ra, tích ra bạch dịch cùng chất lỏng thơm