Trong lúc mấy đứa kia đang vừa học vừa trò chuyện quên trời quên đất thì nó lẻn xuống sân đi dạo rồi
Sân vườn nhà cậu trồng rất nhiều hoa, hoa gì cũng có mà đặc biệt có cả hoa hồng- loài hoa mà nó thích nhất. Nó thích ngửi mùi hương từ hoa hồng cực kì, nên cứ mỗi lần thấy hoa hồng là nó cúi xuống ngửi mùi hương của nó. Cứ mỗi lần như thế này là mọi buồn phiền nó tan đi. Tiếng chim hót hòa cùng tiếng cá đang bay nhảy dưới hồ nước và khung cảnh đầy hoa thật bình yên biết bao. Nó như đắm chìm vào cõi thần tiên vậy
- Cậu làm gì ở đây vậy?
Tiếng nói của Dương làm nó giật mình. Nó đang đắm chìm vào giấc mộng mà sao cứ bị tan vỡ thế này
- Mình xuống đây hít thở không khí trong lành tí. Ngồi học lắm cũng chán. Nó nói
- Ừm. Xong hai người cũng im lặng không nói gì thêm. Nó cũng không để ý và tiếp tục việc ngắm hoa của mình. Một lúc sau thì hai người cùng trở lại phòng
- Hai cậu vừa đi đâu về vậy?
- Tớ xuống ngắm hoa/ Tớ đi uống nước. Hai người đồng thanh đáp
Xong rồi bọn nó tiếp tục học bài đến 11h30 thì bụng đã cồn cào vì đói rồi, đồ ăn vặt thì trong lúc học tụi nó đã ăn sạch rồi. Vừa học vừa ăn rồi ăn hết hồi nào không hay. "Ọc... ọc" tiếng kêu phát ra từ bạn Duy, Duy thì không có gì ngoài mỡ với mỡ đâu. Cũng tầm tầm 70 cân chứ không nhiều. Dù cậu rất muốn giảm cân nhưng cái miệng nó không thể kiềm chế sự cám dỗ của thức ăn nên đành chịu thôi nên giảm cân cứ không thấy đâu mà toàn thấy tăng cân thôi
- Hì hì. Bụng tớ lại kêu nữa rồi. Duy cười đáp, má cậu mũm mĩm nên cười lên cũng rất đáng yêu
- Haha. Cả bọn đồng thanh cười, ai mà chẳng biết cậu ta là một