Hôm nay là đến tổ nó trực nhật nên nó phải đến sớm. Việc dậy sớm để đi học đối với nó giờ đây quá quen thuộc rồi. Nó cũng không biết thói quen này hình thành từ bao lâu nữa mà chắc là khi nó biết mình thích cậu muốn đi sớm để được gặp cậu thôi
Tối qua nó nằm trằn trọc cả đêm vì chuyện không được ngồi cùng cậu nữa. Nó ngồi trên cùng mà cậu lại ngồi phía dưới, vậy rồi nó làm sao ngắm được cậu đây. Thà nó ngồi sau cậu còn được còn giờ thì thôi rồi
Tiết học đầu tiên của năm diễn ra rất nhàm chán. Ngồi học mà cứ hai ba phút là nó lại lén ngoảnh xuống nhìn cậu một cái. Mỗi lần nó ngoảnh lại thì cậu đều chăm chú viết bài nên không nhìn thấy. Haizz, không được ngồi cùng cậu, không được nói chuyện cùng cậu chán chết đi được
- Sao thế. Bảo thấy nó thở dài hỏi
- Không có gì. À mà bài này giải sao hè? Nó quyết định không suy nghĩ về cậu nữa. Bố mẹ nó nói muốn yêu đương thì phải học cho giỏi đã, học mà cù vất cù vơ là dẹp. Vậy nên muốn yêu thì việc đầu tiên phải học để lấy thành thích đã
Tiết đầu là tiết Vật Lí. Mặc dù môn này nó không ngu như trước nữa, mấy bài mức 8.5đ trở xuống là nó làm được còn những bài ở mức độ vận dụng cao thì nó chịu. Dù thầy đã giảng rồi nhưng lúc nãy giờ nó lo nhìn cậu nên không để ý lắm nên giờ phải hỏi lại Bảo thôi. Bảo cũng là một học sinh giỏi Lý không kém Dương đâu nhé
Bảo cũng rất nhiệt tình giảng bài lại cho nó và nó cũng rất chăm chú nghe mà không biết ai kia đang nhìn chằm chằm vào hai người. Tại sao cô có thể vui vẻ như không có chuyện gì vậy chứ. Lúc nãy giờ hắn toàn để ý đến cô nhưng cô lại trò chuyện rất vui vẻ với người con trai khác. Muốn hỏi bài thì ra chơi cũng thể hỏi hắn mà, hoặc về nhà call hắn giảng lại cho, đối với cô lúc nào cần hắn cũng