Sau khi nó ngủ dậy thì trời cũng tối rồi. Đứng trước gương nhìn thấy đôi mắt sưng lên vì khóc nhiều mà nó tự giễu bản thân. Vì một người con trai mà khóc như thế đáng không?
Cậu đã đem đến nhiều cảm xúc cho nó: Vui có, hạnh phúc có, đau khổ có, thất vọng có. Chắc nó cũng phải cảm ơn cậu vì đã cho nó các cung bậc cảm xúc như thế này nhỉ?
Yêu ư? Chắc từ yêu này không dành cho nó rồi. Vậy thì cẩn gì phải hành hạ bản thân mình chứ. Coi như đây là lần khóc cho sự ngu ngốc của nó đi và sẽ không có lần sau nữa
Tình cảm dành cho cậu ư? Giờ nó cũng không biết mình sẽ tiếp tục thích cậu hay dừng lại nữa. Giờ trong lòng nó chỉ tồn tại sự thất vọng thôi, có lẽ nó và cậu chỉ nên làm bạn thì hơn
- Hé lô. Cậu dậy rồi hả. Lúc nãy tụi tớ thấy cậu ngủ nên không đánh thức cậu dậy nên bọn tớ có mua đồ ăn về cho cậu nè. Khánh Vy và mấy đứa khác chắc vừa đi ăn về trên tay còn mua thêm đồ ăn cho nó nữa
- Thanks mấy cậu nha. Để đồ ăn trên bàn cho tớ cái, tớ đi tắm đã rồi ra ăn sau. Nó nói. Sau khi khóc rồi ngủ một giấc tâm trạng nó đỡ hơn nhiều rồi mặc dù giọng hơi khàn vì khóc nhiều
Sáng sớm ngày hôn sau, bình thường giờ này nó đã đi học rồi nhưng giờ còn lí do gì để đi sớm nữa đâu nên ngủ thêm tí đã
Vì xí túc xá kế bên trường nên 6h50 nó mới xách cặp đi học. Đến trường mọi việc vẫn diễn ra như thường lệ chỉ có điều nếu bình thường nhìn thấy cậu chắc mắt nó sáng ra nhưng giờ nhìn thấy cậu nó chỉ muốn đi lướt qua cậu thật nhanh thôi
Ngồi vào bàn học, theo thói quen nhìn sang chỗ bên cạnh....
Đang ngồi ngơ ngẩn thì một chai sữa bò dơ trước mắt nó. Không cần phải nhìn thì nó cũng biết chủ nhân chai sữa là cậu. Bình thường được crush đưa sữa thì nó sẽ vui vẻ nhận lấy rồi nhưng giờ thì đã