Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1187: Tranh Giành Một Đường Sinh Cơ


trước sau

La Phong, Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ cũng đều nhìn về phía Dong Nham Ma Thần sừng sững vô tận. Ai nấy đều hiểu rõ, thật ra là không còn kịp rồi. Đặc biệt là lúc trước La Phong và Ngũ Hồn Chi Chủ giằng co với nhau, Vũ Trụ Mini và Ngũ Hồn Giới va chạm vỡ nát, sự giằng co cũng tiêu hao mất một giây, cũng làm con đường an toàn nhất của họ đoạn tuyệt rồi.
Con đường an toàn nhất, chính là bay xuống dưới đất, chui xuống huyệt động dưới đất, chạy tới tiếp điểm, sau đó thuấn di lập tức rời khỏi.
Nhưng bây giờ tổn thất một giây đồng hồ, đã hoàn toàn không còn kịp rồi.
Nhân Đà thi triển Kim Thỉ Giáp hóa thân thành thằn lằn một sừng kim sắc cách Dong Nham Ma Thần gần nhất. La Phong gần thứ hai. Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ cách xa hơn một chút. Nhưng xa mấy, thì tứ đại cường giả này cũng chỉ cách nhau không quá trăm ức km. Vẻn vẹn chỉ một bước của Dong Nham Ma Thần mà thôi.
Mặc dù lúc trước La Phong nói giao ra Thủy Ba Ngục, Cấm Xiển Điện, Diệt Tuyệt Thần Khải, Đao Tâm Giới, Kim Thỉ Giáp, sẽ cho họ chạy thoát.
Ai lại không tiếc?
Chí bảo của mình là quan trọng nhất, vẫn có thể liều tranh một đường sinh cơ cuối cùng, thì bất luận làm sao cũng phải giãy dụa một phen.
- Ta không cam lòng, ta không cam lòng, ta không cam lòng!
Thằn lằn một sừng kim sắc điên cuồng gầm lên. Chỉ thấy hình thể nó nhanh chóng va chạm. Nó vốn là chí bảo Kim Thỉ Giáp cấu thành, hóa thành hình thái Thần Thú. Lúc này được Nhân Đà thôi động từ bên trong, nhất thời bắt đầu điên cuồng lớn lên.
Đảo mắt đã thành thằn lằn một sừng kim sắc khổng lồ trên một ức km.
- Cứu Tiễn Chi Chủ, vào đi.
Ngũ Hồn Chi Chủ lật tay, trước mặt nhất thời xuất hiện một bảo điện vờn quanh những tia điện, chính là chí bảo loại cung điện phi hành đỉnh cao. Cấm Lan Điện
- Được.
Cứu Tiễn Chi Chủ cũng không dám chậm trễ, vội tiến vào.
Ngũ Hồn Chi Chủ lạnh lùng liếc nhìn La Phong, sau đó cũng bay vèo vào Cấm Lan Điện.
La Phong cũng lật tay, trước mặt xuất hiện một kim tự tháp đỏ như máu.
Kim tự tháp huyết sắc này kỳ thật chính là Tinh Thần Tháp.
Trong tháp có phân thân Kim Giác Cự Thú. Vì phân thân Kim Giác Cự Thú có Huyết Vân Châu, thông qua Huyết Vân Châu hắn sở trường nhất là ngụy trang. Ngụy trang thần thể bộ dáng, khí tức, chí bảo bộ dáng, áo giáp vân vân, cái gì cũng được. Lúc trước đã ngụy trang Tinh Thần Tháp thành Trường Thoa, lúc này lại ngụy trang thành một kim tự tháp huyết sắc.
Chủ yếu đều là kết cấu loại tháp. Tòa nhà hình tháp chín tầng lúc trước mô phỏng thành một kim tự tháp huyết sắc tương đối dễ dàng.
- Vèo.
La Phong cũng nhanh chóng tiến vào kim tự tháp huyết sắc.
Lúc trước La Phong kéo vào làm họ choáng váng. Nhưng với tư cách là một siêu cường giả, họ tuyệt đối sẽ không cam tâm chịu chết, khẳng định sẽ liều mạng! Ở một khắc cuối cùng, phe Nhân Đà, phe Ngũ Hồn Chi Chủ Cứu Tiễn Chi Chủ, và La Phong, ba phương đều bắt đầu vùng vẫy thủ đoạn của mình.
Tranh giành một đường sinh cơ cuối cùng!
Lúc này
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Đất đá đen vô tận từng chỗ một liên tục nát bấy vỡ ra. Dong Nham Ma Thần sừng sững khổng lồ toàn thân đầy dung nham nóng rực. Ba con mắt của thiêu đốt điên cuồng chiến ý vô tận. Thậm chí La Phong, Nhân Đà, Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ đều không dám nhìn vào mắt Dong Nham Ma Thần. Một khi giằng co, công kích ý chí ẩn chứa trong đó cũng đủ để họ sợ khó có thể phát huy một nửa thực lực.
Răng nanh chìa ra, một tiếng gầm khẽ từ thần thể khổng lồ của nó phát ra, cũng khiến cho không gian chung quanh vốn đã ngưng kết bị vặn nát.
- Lớn, lớn, lớn.
Thằn lằn một sừng kim sắc đã đạt tới mức gần mười ức km.
- Chết!
Ba con mắt của Dong Nham Ma Thần đã ngắm vào con bò sát nhỏ hình dáng thằn lằn một sừng kim sắc. Trong miệng phát ra một tiếng gầm chấn động. Mặc dù nó gầm bằng một thứ tiếng chưa từng nghe qua, nhưng khi vừa phát ra, Ngũ Hồn Chi Chủ cũng đã hiểu hàm ý của nó.
Bá!
Chân phải của Dong Nham Ma Thần đã động. Những bước chân chạy như bay lúc trước lần này lại mạnh lên đến một mức không tưởng tượng nổi. Thậm chí làm cho La Phong, Ngũ Hồn Chi Chủ đang chạy trốn cũng cảm giác thấy một cước này e rằng có thể đạp xuyên cả một Vũ Trụ Nhỏ. Hoàn toàn không thể ngăn cản, hơn nữa một cước ẩn chứa huyền diệu vượt xa tưởng tượng của La Phong.
- Bành!
Một cước đạp lên trên thằn lằn một sừng kim sắc khổng lồ.
Thằn lằn một sừng kim sắc phát ra tiếng gầm đau đớn, sau đó những tiếng ầm ầm vang lên, hắn đã hoàn toàn mở tung, hàng loạt mảnh vỡ vẩy ra bốn phương tám hướng, thậm chí trong những mảnh vỡ ấy có rất nhiều vết nứt. Hiển nhiên vẻn vẹn chỉ một kích, đã làm cho một chiếc chí bảo binh khí niệm lực cực phẩm đỉnh cao bị tổn hại.
Giữa vô số mảnh vỡ bay tán loạn, cũng có vô số giọt nước bắn ra. Những giọt nước rơi vào đất đá đen vô tận rộng lớn.
Vô số giọt nước, theo mặt đất đá đã nứt thành những cái khe thẩm thấu xuống phía dưới.
- Hừ.
Dong Nham Ma Thần tựa hồ cảm giác được phía dưới còn có khí tức, liền đạp mạnh xuống phía dưới. Mặt đất đá một lần nữa rung động ầm ầm. Vô số giọt nước bị chấn động đến mức trong nháy mắt hoàn toàn tiêu diệt.
Sau đó Dong Nham Ma Thần ngẩng đầu. Nó đã chú ý tới hai vật phi hành loại nhỏ giữa Biển Dung Nham. Nó có thể cảm giác được trong hai vật phi hành có hai sinh linh.
Vèo! Vèo!
Huyết sắc kim tự tháp (Tinh Thần Tháp) bên trong là La Phong và phân thân Kim Giác Cự Thú, còn trong Cấm Lan Điện là Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ.
Hai vật phi hành, cơ hồ một trước một sau đều phóng lên cao.
Xoát! Xoát!
Ngay khi Dong Nham Ma Thần một cước đạp vỡ thằn lằn một sừng kim sắc, rồi thêm một cước nữa, hai vật phi hành đều tiến vào Biển Dung Nham rộng lớn.
- Chết
Dong Nham Ma Thần gầm lên chấn động, vung mạnh tay lên, lao thẳng lên Biển Dung Nham.
Sâu trong đất đá đen vô tận.
Những giọt nước đã rơi xuống chỗ sâu nhất. Nơi này đã có không gian dao động
Xoát! Đã tới một nơi rất xa.
Đó là chỗ cách lúc trước chiến đấu đại khái hai trăm năm ánh sáng, cũng không có mặt đất đá. Chỗ sâu nhất là đáy huyệt động. Trong huyệt động được bố trí khá tinh xảo. Lúc này một thân ảnh như hài đồng màu đỏ chợt xuất hiện.
"Trở lại rồi. " Thân thể Nhân Đà khẽ run lên.
Hắn chính là Nhân Đà, một sinh mạng đặc thù độc nhất vô nhị của thời đại luân hồi Đệ Nhất. Vì có một mình hắn, do đó hắn cũng được gọi là Nhân Đà. Thần thể của nó không phải quá lớn, nhưng lại có một chỗ đặc thù. Đó là thần thể hắn có thể làm suy yếu lực công kích vật chất tới mức một phần vạn! Nếu phối hợp với chí bảo khải giáp, làm suy yếu công kích vật chất của địch nhân
tới mức một phần vạn, thì có thể làm suy yếu tới mức một phần ức.
Đáng sợ như thế nào chứ?
Do đó hắn được xưng là Nhân Đà đánh không chết!
"Dong Nham Ma Thần không hổ là Dong Nham Ma Thần! Một kích đã làm Kim Táp Giáp của ta tổn hại. Kích thứ hai làm thần thể ta bị tiêu diệt mất chín phần. May mà hắn vẻn vẹn chỉ là đạp mạnh xuống mặt đất mà lan đến ta. Chứ không phải công kích thẳng. Nếu không ta lần này chết chắc. Hơn nữa Ngũ Hồn Chi Chủ, Ngân Dực Lĩnh Chủ họ cũng hấp dẫn sự chú ý của nó, ta mới có thể thoát nạn." Những giọt nước chợt xuất hiện chung quanh Nhân Đà, sau đó dung nhập vào thần thể, làm thần thể hắn nhanh chóng khôi phục.
Những giọt nước ấy đều là một phần tử thần thể của hắn.
Tự nhiên nó sẽ trở về.
Lúc trước hắn kỳ thật có hai loại lựa chọn. Một là thần lực hóa thành nước, hai là dựa vào chí bảo khải giáp. Nhưng hắn hiểu rõ, chí bảo khải giáp đứng trước công kích như vậy, nếu có thể làm suy yếu tới một phần mười đã là không tệ rồi. Còn thần thể chưa phân giải thì e rằng kết quả sẽ bị diệt hoàn toàn.
Do đó hắn sớm thu hồi chí bảo khải giáp. Khi thằn lằn một sừng kim sắc vừa vỡ, thần thể cũng thuận thế hoàn toàn phân chia, hóa thành vô số giọt nước.
Cú đạp thứ hai mặc dù diệt mất chín phần giọt nước, nhưng những giọt nước phân tán các nơi, có những giọt đã thấm xuống rất sâu, mà đều là phân thân Vũ Trụ Chi Chủ, chỉ còn một chút là vẫn sống.
"Lại chỉ còn lại có 11,2% thần thể. " Trong mắt Nhân Đà đầy vẻ không cam lòng: " Hơn nữa Kim Thỉ Giáp của ta cũng tổn hại, sợ không được một thành uy năng lúc trước. Hơn nữa còn rơi ở đằng đó. Cũng không biết cách nào lấy Kim Thỉ Giáp về được."
"Đáng hận, đáng hận quá."
Trong lòng Nhân Đà đầy lửa giận và không cam lòng.
"Ngân Dực Lĩnh Chủ! Ngũ Hồn Chi Chủ! " Nhân Đà đầy oán hận.
"Tên điên, tên nhân loại chính là một tên điên. Nếu không phải hắn phát điên, ta sao lại thảm như vậy!"
"Ngũ Hồn Chi Chủ ngu ngốc. Không giết được La Phong. Nếu sớm giết chết, ta cũng không đến mức thảm như vậy! Kim Thỉ Giáp của ta, thần thể của ta..." Nhân Đà nghiến răng, hắn lần này tổn thất quá lớn.
"Ta sẽ không cho các ngươi sống dễ chịu đâu."
"Ngân Dực Lĩnh Chủ, cánh bạc chí bảo của ngươi lợi hại như vậy, lại luôn ẩn nấp. Mức độ trân quý không thua gì Diệt Tuyệt Thần Khải của Ngũ Hồn Chi Chủ. " Nhân Đà đôi mắt đầy hung quang: " Ngươi không muốn cho ngoại giới biết, ta sẽ cho tin tức này ai ai cũng biết!"
"Còn Ngũ Hồn Chi Chủ. Cao ngạo như ngươi, lần này bị La Phong giỡn cho sợ mất cả bản tôn. Ha ha, xì căng đan, xì căng đan. Ta nhất định sẽ truyền ra, tùy ý truyền ra."
"Các ngươi đừng ai nghĩ sống dễ chịu."
Nhân Đà vô cùng uất hận hai tên gia hỏa này.
Trong Biển Dung Nham vô tận.
Rào!
Cánh tay khổng lồ trong dung nham vô tận. Còn Cấm Xiển Điện như một quả cầu thủy tinh vô cùng cẩn thận nhanh chóng né tránh. Còn Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ trong Cấm Xiển Điện mặt mày vô cùng căng thẳng.
- Ngũ Hồn Chi Chủ.
Cứu Tiễn Chi Chủ không kìm được nói.
- Đây là sinh cơ duy nhất.
Ngũ Hồn Chi Chủ nghiến răng nói:
- Xuyên qua Biển Dung Nham trùng điệp, vọt tới Diễm Thủy Hồ phía trên Biển Dung Nham. Trong quá trình này chúng ta có thể trải qua bảy lớp tử kiếp. Tầng đầu tiên chính là Dong Nham Ma Thần truy sát. Nhưng Dong Nham Ma Thần đột nhiên tỉnh lại, cũng sẽ không vọt tới Biển Dung Nham đâu, đây là quy luật xưa nay.
Cứu Tiễn Chi Chủ cũng gật đầu.
Từ Diệt Thần Giản, xuyên qua Biển Dung Nham vô tận, trực tiếp đến một nơi nguy hiểm khác là Diễm Thủy Hồ.
Con đường này tuyệt đối là tử lộ!
E rằng cũng chỉ có Vũ Trụ Tối Cường Giả mới dám xông vào một lần.
"Bảy lớp tử kiếp. Nhất định phải vượt qua. Nhất định. " Ngũ Hồn Chi Chủ nghiến răng, trong mắt đầy vẻ điên cuồng: " Nhân loại Ngân Dực Lĩnh Chủ! Ngân Dực Lĩnh Chủ! " Trong lòng hắn điên cuồng gầm lên. Hắn sẽ không quên tất cả những thứ này là do nhân loại Ngân Dực Lĩnh Chủ phát điên mang đến.
Vòng xoáy trung tâm trong Biển Dung Nham.
Kim tự tháp Huyết sắc vốn cách Dung Nham Tuyền rất gần, lập tức chui vào, rồi nhanh chóng đến gần vòng xoáy dung nham, tùy ý cho vòng xoáy hút đi. Chẳng mấy chốc đã bị hút vào vùng trung tâm Dung Nham Tuyền Qua.
"Từ Diệt Thần Giản đến nơi nguy hiểm khác là Diễm Thủy Hồ, có một con đường tắt, đó là xông thẳng qua Biển Dung Nham. " La Phong thầm nói: " Dựa theo những ghi chép Kiệt Phạm Tử để lại, bình thường xuyên qua Biển Dung Nham sẽ có sáu lớp tử kiếp. Cho dù ta có Tinh Thần Tháp cũng có thể vĩnh viễn bị hãm trong Biển Dung Nham không ra được."
"Con đường duy nhất là tiến vào hạch tâm Dung Nham Tuyền Qua."
"Vòng xoáy trung tâm dung nham ảnh hưởng đến hư không, rồi sinh ra một vòng xoáy hủy diệt. Còn vòng xoáy trung tâm bên trong Biển Dung Nham lại càng đáng sợ hơn. Không vào sâu, lực bóp kinh người càng mạnh. Chí bảo loại cung điện đỉnh cao cũng bị bóp vỡ."
"Nhưng nếu là có chí bảo chí cường loại cung điện thì vẫn có thể ngạnh kháng được lực Giảo Sát, theo vòng xoáy thông đạo không ngừng đi sâu vào Biển Dung Nham. Càng lúc càng nhanh, đột phá gấp trăm lần tốc độ ánh sáng, rồi đưa đến Diễm Thủy Hồ."
"Đối với người khác là tử lộ."
"Còn đối với người có chí bảo chí cường cung điện thì dung nham ở vòng xoáy trung tâm nhìn như đáng sợ nhất lại là một con đường an toàn nhất. " La Phong trong mắt đầy vẻ chờ mong: " Mặc dù Diễm Thủy Hồ không có trong kế hoạch lộ tuyến của ta, nhưng chỉ là đi hơi vòng một chút mà thôi, cũng đáng giá!"
----- o O o -----


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện