Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1198: Phong Ma


trước sau

- La Phong, hai vị Chân Chủ đang ở trong vực sâu. Họ cảm ứng rất mạnh. Để không bị họ phát hiện, tốc độ của ta sẽ không vượt qua gấp trăm lần tốc độ ánh sáng. Do đó muốn tới chỗ ngươi, cần ước năm ngày.
Tọa Sơn Khách nói.
La Phong sực nghĩ ra.
Mình còn ba khu vực cuối cùng vẫn chưa đi. Còn sư phụ tựa hồ cách mình khá là xa, như vậy mình hoàn toàn có thể dò xét một khu vực.
- Sư phụ, chúng ta gặp mặt ở chỗ khác nhé.
La Phong lập tức báo một trong số ba khu vực cách mình gần nhất.
- Tốt, nơi đó ta cần gần sáu ngày mới tới.
Tọa Sơn Khách đáp.
Lập tức lão cắt liên lạc.
La Phong tay cầm lệnh bài, cũng không hề nôn nóng, có chỉ kích động hưng phấn, mắt lóe sáng: " Tọa Sơn Khách sư phụ vừa đến, tất cả nguy hiểm đã tiêu tán! Sư phụ vừa biết ta rơi vào Thâm Uyên, đã lập tức tựu chạy đến "
Trong lòng đã kỳ thật vẫn luôn tương đối cảnh giác với Tọa Sơn Khách, nhưng lần này Tọa Sơn Khách nhanh chóng tới đây, lại làm cho La Phong cảm thấy ấm áp.
Sáu ngày sau.
Trong sơn mạch chập chùng liên miên lạnh giá, trên lớp băng cứng ngoài sơn mạch vẫn bốc cao Đống Hồ Đình Hỏa, chiếc Tinh Thần Tháp huyết sắc đang dừng lại trong Đống Hồ Đình Hỏa, chỉ dựa vào mắt thì căn bản không thể thấy được.
"Ta cũng đi tìm khắp cả một trong ba khu vực cuối cùng, nhưng vẫn không có! "
"Vậy chỉ còn lại có hai nơi cuối cùng. " La Phong cực kỳ khát vọng 2 miếng cuối cùng của Diệt Tuyệt Thần Khải. Thiếu có hai mảnh cuối cùng, mà cả Phong Ma Diệt Thần Giáp vẫn còn khiếm khuyết.
- La Phong!
Đột nhiên một tin tức truyền tới.
La Phong lộ ra vẻ vui mừng, nắm chặt lệnh bài, vội truyền âm:
- Sư phụ… ta ở đây.
- Ngươi tới rồi à? Ta đã đến, ở trên đỉnh núi tam giác.
Tọa Sơn Khách nói.
- Ngọn núi tam giác?
La Phong lập tức hiểu ra. Vùng sơn mạch chập chùng liên miên lạnh giá có rất nhiều ngọn núi. Những ngọn núi cũng rất quỷ dị. Có cái hơi giống như như rubik, đích xác có một ngọn núi nhìn bề ngoài khá giống hình tam giác, giống như là bị đao chém, rất nhẵn.
Vèo!
Kim Tự Tháp Huyết Sắc nhanh chóng bay ra khỏi Đống Hồ Đình Hỏa, bay về phía đó. Bay qua những hòn núi cao vút, chẳng mấy chốc đã thấy ngọn núi tam giác toàn thân nhẵn bóng như điêu khắc. Hắn bay thẳng đến đỉnh núi. Trên đỉnh núi, rải rác khắp nơi đều là những tảng đá lạnh giá, nhưng vẫn không thấy Tọa Sơn Khách.
- Sư phụ, ta đã tới, sư phụ ở đâu?
La Phong vội hỏi.
Rào
Giữa ngọn núi hoàn toàn đóng băng, một khối núi đá màu sắc chợt biến hóa, biến thành màu xanh sẫm, hơn nữa nổi lên, đồng thời khối núi đá còn lộ ra một cái huyệt động. Huyệt động rất nhỏ, e rằng chỉ con kiến mới có thể đi vào.
- Vào đi.
- Dạ.
Tinh Thần Tháp nhỏ như hạt bụi bay thẳng vào huyệt động.
Bên trong núi đá lại rực rỡ vô cùng. Bên trong là một thế giới như cấu thành bằng ngọc lưu ly. Những thế giới nhỏ phân tán ra. Khi La Phong tiến vào, hắn lập tức được đưa vào một thế giới hạch tâm. Thế giới hạch tâm rộng lớn, sinh trưởng vạn vật, thậm chí có vô số động vật, thực vật, mà còn có cả những ngoại tộc và cả nhân loại nữa.
- Sư phụ.
La Phong liếc mắt thấy trên hòn núi xa xa, Tọa Sơn Khách đang đứng.
- Hả?
Tọa Sơn Khách quay đầu nhìn, ánh mắt nhanh chóng ngưng tụ vào người La Phong khải giáp đen, nhíu mày cẩn thận quan khán, lập tức nói.
- Cái này… là Diệt Tuyệt Thần Khải?
- Dạ.
La Phong mỉm cười gật đầu.
Mình chủ động để sư phụ phát hiện, nếu không động tâm ý, hơi thay đổi màu sắc, hình thái, thì tự nhiên khó có thể phân rõ.
- Ngươi lần này thu hoạch thật ra không nhỏ. Lại tìm được Diệt Tuyệt Thần Khải… Ta sớm nghe qua về đại danh của nó, nhưng chưa bao giờ thấy.
Tọa Sơn Khách nói:
- Cho ta nhìn kỹ nào.
- Dạ.
La Phong cũng biết sư phụ là một nhân vật tuyệt đỉnh có thể chế tạo chí bảo. Hắn động tâm ý, Diệt Tuyệt Thần Khải bán thành phẩm lập tức bay qua.
Tọa Sơn Khách đứng tại chỗ hai tay vươn ra, cầm lấy Diệt Tuyệt Thần Khải, cẩn thận quan sát. Thậm chí quan khán một vài hoa văn kỳ bí bên ngoài, càng nhìn lão càng cau mày.
- Nó tên là…
Tọa Sơn Khách quay đầu nhìn về phía La Phong.
- Phong Ma Diệt Thần Giáp?
- Sư phụ làm sao biết được?
La Phong kinh hãi biến sắc. Diệt Tuyệt Thần Khải lúc trước vẫn luôn trong tay Ngũ Hồn Chi Chủ, cũng không truyền lưu ra tên vốn có là "Phong Ma Diệt Thần Giáp". Hẳn không có cường giả khác nào biết mới đúng.
Tọa Sơn Khách nhẹ giọng cười:
- Sư phụ tự nhiên cũng gặp vài kỳ ngộ đặc thù, do đó cũng sớm biết về sự tồn tại của Phong Ma Diệt Thần Giáp. Chỉ là, đây là lần đầu tiên ta cẩn thận quan khán, nên mới biết được Diệt Tuyệt Thần Khải của Ngũ Hồn Chi Chủ chính là Phong Ma Diệt Thần Giáp. Đây cũng là chí bảo tuyệt đỉnh, nhưng có vài điểm ngươi cần ghi nhớ.
La Phong vội lắng nghe.
- Phong Ma Diệt Thần Giáp, một khi ngươi tiến vào trạng thái Phong Ma (điên cuồng), càng điên thì uy năng chiến giáp càng tăng lên. Nhưng một khi ngươi mất đi ý thức tự chủ, rơi vào trạng thái điên cuồng tuyệt đối, thì ngươi căn bản không thể tự chủ thanh tỉnh. Phải có cường giả khác trong thời gian ngắn lay ngươi tỉnh lại, chứ nếu không, ngươi sẽ vĩnh viễn mất đi ý thức tự chủ.
Tọa Sơn Khách nói.
La Phong biến sắc:
- Đệ tử ghi nhớ.
May mà sư phụ chỉ điểm.
- Hừ.
Tọa Sơn Khách hừ nhẹ một tiếng, đôi mắt tựa hồ xem thấu thời gian không gian vô tận.
- Vũ Trụ Hải thần bí không lường được. Ta cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mới biết được một vài tri thức. Ngươi cũng không cần lo lắng. Sử dụng Phong Ma Diệt Thần Giáp khống chế tốt nội tâm, đừng làm cho Phong Ma khống chế ngươi là được. Một khi ý chí của ngươi có thể sánh ngang với ý chí của Vũ Trụ Tối Cường Giả, thì cho dù điên cuồng tới mấy, Phong Ma Diệt Thần Giáp cũng không thể làm ngươi mất đi ý thức tự chủ.
- Còn nữa, ta thấy chiến giáp tựa hồ có khiếm khuyết phải không?
Tọa Sơn Khách nhìn về phía La Phong.
- Dạ.
La Phong gật đầu.
- Đệ tử còn có một vài miếng vảy khác nữa chưa tìm được. Bây giờ chỉ còn thiếu hai miếng vảy cuối cùng, nên rất nhiều miếng vảy cũng không thể dung hợp. Đệ tử bây giờ còn có hai nơi cuối cùng cần dò xét, tin rằng hai miếng vảy, hẳn là ở hai khu vực đó.
- Chỗ nào? Ta cùng ngươi đi một chuyến.
Tọa Sơn Khách cười nói:
- Có thể tìm được Phong Ma Diệt Thần Giáp, cũng giúp cho ngươi rất nhiều.
La Phong lúc này đi cùng Tọa Sơn Khách sư phụ, đi tới hai nơi cuối cùng.
Ngày thứ ba.
- Ta cảm giác được rồi. Ta cảm giác được triệu hoán rồi! Về hướng đó.
La
Phong vội chỉ về phía một phương hướng, hòn núi lập tức rẽ qua phương hướng đó, bay với tốc độ rất cao.
Núi này chính là chí bảo tự tay Tọa Sơn Khách luyện chế, hơn nữa bỏ ra rất nhiều tâm lực, trả giá rất lớn. Bình thường nó biến thành một hòn núi, Tọa Sơn Khách bình thường chính ngồi trên núi này. Trong Vũ Trụ Hải công nhận hòn núi này chính là một chí bảo chí cường. Nhưng lúc trước khi La Phong trao đổi với sư phụ, hắn mới biết ngọn núi này mặc dù công dụng rất nhiều, nhưng vẫn không bước vào tầng "Chí bảo chí cường ".
Tọa Sơn Khách nói như thế này:
- Ta mới là sinh mạng đặc thù, độc nhất vô nhị. Ta luyện chế chí bảo, phù hợp với sinh mạng ta nhất. Đây là thứ mà ta tự tay luyện chế, thậm chí còn dung hợp cả kỳ vật trong đó, kiên cố không phá vỡ nổi. Tuy không phải chí bảo chí cường, nhưng khi ở trong tay ta, cũng không kém chí bảo chí cường bao nhiêu.
- Thích hợp với mình mới là tốt nhất.
Tọa Sơn Khách lập tức nói:
- Đương nhiên Vũ Trụ Hải mênh mông, về phương diện luyện chế chí bảo, vẫn chưa ai hơn được ta. Cường giả khác thật ra cần phải tìm chí bảo.
La Phong không nói gì.
Ai có thể dữ dằn như vậy? Giao cho đệ tử Tinh Thần Tháp, lại làm ra một ngọn núi như vậy. Hơn nữa Tọa Sơn Khách có rất nhiều thủ đoạn, luôn khó lòng phòng bị. Đến nay Vũ Trụ Hải mênh mông không ai biết thực lực chính thức của Tọa Sơn Khách. Vì Tọa Sơn Khách từ trước đến giờ không đánh nhau với ai! Hắn đều dựa vào các loại thủ đoạn, để Vũ Trụ Tối Cường Giả khác chật vật không chịu nổi, khiến cho rất nhiều thế lực không ai muốn đắc tội với Tối Cường Giả độc hành Tọa Sơn Khách.
- Đằng kia.
- Về hướng đó.
La Phong chỉ dẫn.
Ầm!
Núi đá phi hành, phá vỡ vô số cản trở, sau đó va vào mặt đất lạnh giá khôn cùng.
- Không thể đi vào.
Tọa Sơn Khách nói.
- Nhưng ta cảm giác được nó ở phía dưới.
La Phong liền nói.
Tọa Sơn Khách cũng nhíu mày.
Phía dưới là tầng băng vô tận, rất dày, không có một chút khe hở.
- Ta đã tới Thâm Uyên, vùng băng vô tận, kiên cố không phá vỡ nổi.
Tọa Sơn Khách nhẹ giọng nói:
- Hơn nữa hoàn toàn đóng băng, hai miếng vảy đó cũng căn bản không thể chui xuống phía dưới mới đúng.
- Nhưng ta cảm ứng nó ở phía dưới.
La Phong cũng nghi hoặc.
- Còn chưa nghe nói ai có thể phá vỡ những tầng băng vô tận này.
Tọa Sơn Khách cũng không thể làm gì được.
- Để ta nghĩ.
- Sư phụ… cho ta ra ngoài xem nhé.
La Phong hỏi.
- Cũng tốt.
Tọa Sơn Khách gật đầu. Bản thân hắn nhất thời không nghĩ ra biện pháp, có lẽ La Phong có thể gặp may.
Lúc này La Phong cưỡi Kim Tự Tháp Huyết Sắc, Tọa Sơn Khách cưỡi ngọn núi, bắt đầu nghiên cứu vùng băng giá vô tận.
Trên bầu trời Diễm Thủy Hồ, vẫn tràn ngập Đống Hồ Đình Hỏa.
Ầm ầm…
Một thanh Cự Phủ xé vụn thời gian không gian, dùng tốc độ vô cùng đáng sợ, công kích vào Đống Hồ Đình Hỏa, bay vút lên trời với tốc độ siêu cao, bay về phía trên cùng, đợi đến khi hắc động giữa Thâm Uyên vô tận xuất hiện, Cự Phủ mới bắt đầu chậm lại.
- Tới rồi!
- Ta từ Khuynh Phong Giới tới đây, cũng mất chút thời gian. Vũ Trụ Tối Cường Giả của Thần Nhãn Tộc nếu cũng vào đây với tốc độ cao nhất, e rằng cũng đã tới rồi.
Kia thanh Cự Phủ vừa chậm lại, sau đó dựa theo sức hút, bay thẳng vào Thâm Uyên u ám vô tận.
Vực sâu thứ chín, vùng băng vô tận.
Kim Tự Tháp Huyết Sắc, núi đá màu xanh sẫm đều bay trên bầu trời băng giá vô tận, nhưng dù bay suốt hai ngày, vẫn không hề có biện pháp gì.
- Theo lý thuyết, hai miếng vảy có thể ở phương đó, ta cũng có thể đi vào mới đúng.
La Phong phiền não.
- Ha ha ha, La Phong, ta đã phát hiện, ta phát hiện biện pháp đi vào rồi.
Thanh âm Tọa Sơn Khách truyền đến.
- Tới đi, tới chỗ ta.
- Đã phát hiện? Vâng, con sẽ tới.
La Phong nhất thời kích động vô cùng.
Kim Tự Tháp Huyết Sắc lập tức bay vào núi đá màu xanh sẫm.
Tọa Sơn Khách tự tin cười nói:
- Mười hai Thâm Uyên, nổi danh hoang vu không chí bảo, không có bất kỳ cường giả nào nguyện ý đi vào. Không ngờ tầng băng vô tận còn có một bí ẩn như vậy. Tầng băng vô tận này rất đặc thù. Lướt mắt cả Vũ Trụ Hải, ba đại thời đại luân hồi, hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ, chắc không quá ba người có thể phát hiện ra bí ẩn của tầng băng này. Sư phụ ngươi về mặt luyện chế chí bảo nếu nói đứng thứ hai, thì không ai dám nói thứ nhất cả. Cũng mất lâu như vậy mới phát hiện ra bí ẩn. Nếu là tiểu tử ngươi, ngay cả ngồi ở đây tu luyện thành Vũ Trụ Chi Chủ, sợ cũng không thể tiến vào tầng băng vô tận này.
- Sư phụ, sư phụ, vẫn vào được à.
La Phong không kìm được cắt ngang lời sư phụ.
- Ta cũng rất tò mò, ngươi xem thủ đoạn của ta đây!
Ầm
Cả ngọn núi màu xanh sẫm vọt lên, sau đó đáp thẳng xuống tầng băng, sau đó cả ngọn núi màu xanh sẫm bắn ra hào quang chói lọi. Hào quang méo mó, hình thành vô số hoa văn kỳ bí, bắt đầu khoan xuống tầng băng vô tận. Nhất thời tầng băng vô tận rộng lớn xuất hiện một đồ hình hoa văn kỳ bí khổng lồ phương viên trăm ức km.
----- o O o -----


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện