Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1331: Tung Tích Cánh Chim Cuối Cùng


trước sau

Quy luật phân bố Vũ Trụ Nhỏ là: Vũ Trụ Nhỏ càng trẻ càng gần Vũ Trụ Nguyên Thủy. Như Vũ Trụ Nhỏ của Hỗn Độn Thành Chủ, Nguyên Tổ, Nữ Hoàng Trùng Tộc đều rất gần Vũ Trụ Nguyên Thủy. Còn các Vũ Trụ Nhỏ Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhị thì xa hơn. Vũ Trụ Nhỏ Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất xa hơn nữa. Còn hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ thì đúng là cực xa!
"Đây là Vũ Trụ Nhỏ thứ 18 mà ta tra. " La Phong nhìn Vũ Trụ Nhỏ sừng sững vô tận phía trước. Mười cánh bạc phía sau trải rộng hết cỡ, nhưng căn bản không cảm ứng được triệu hoán nào.
"Không có!"
La Phong lắc đầu.
May mà lúc trước mình đã kiểm tra. Lúc đó lấy một cánh chim tạm thời chia ra, không nhận chủ, đồng thời cho phân thân Kim Giác Cự Thú mang cặp cánh chưa nhận chủ tiến vào Vũ Trụ Nguyên Thủy. La Phong thì ở ngoài Vũ Trụ Nguyên Thủy. Cho dù còn cách Vũ Trụ Nguyên Thủy, cũng cách xa hàng trăm vạn năm ánh sáng, vẫn có thể cảm ứng rõ ràng!
Hiển nhiên vũ trụ cũng không thể cản trở loại cảm ứng này.
"Vũ trụ cũng không thể cản trở cảm ứng của truyền tấn lệnh bài, tự nhiên cũng sẽ không cản trở cảm ứng của Thí Ngô Vũ Dực. Sự thật cũng chứng minh điểm này. " La Phong quay đầu nhìn về phía khác, nơi rất xa là Vũ Trụ Nguyên Thủy gần như che mất cả nửa Vũ Trụ Hải: " Vũ Trụ Nhỏ khác cách đây xa hơn. Cứ tới đó xem."
Xoát!
La Phong lóe lên rồi thuấn di biến mất.
Vũ Trụ Nguyên Thủy, lãnh thổ nhân loại, Nguyên Thủy Bí Cảnh.
U Hải Vô Tận có vẻ rất yên ả, cơ hồ nhìn không tới sóng gợn. Nhưng so với U Hải Vô Tận to lớn, cho dù có thể có sóng thì vẫn cao tới vài chục km, hàng trăm km. Lúc này một nam tử giáp bạc đang chầm chậm hành tẩu trên sóng, mặt mỉm cười nhìn vào hư không chào: " Sư phụ."
"Nhanh như vậy đã trở lại rồi à? " Hỗn Độn Thành Chủ chợt xuất hiện.
"Sư phụ. " La Phong nói: " Sư phụ từng nói, đệ tử không có chiến giáp chí bảo chí cường, do đó, không thể thu quà mừng của đệ tử. Do đó đệ tử bây giờ lại tới đầy đưa quà mừng."
Nói rồi, bên cạnh hắn xuất hiện Tinh Thần Tháp. Cửa hông Tinh Thần Tháp lập tức bay ra Hạo Lôi Chiến Giáp.
"Ý của ngươi là… " Hỗn Độn Thành Chủ cả kinh, hắn nghe ra ý của La Phong.
"Đệ tử đã có chiến giáp chí bảo chí cường rồi. " La Phong nở nụ cười, sau đó áo giáp màu bạc trên người theo thần lực thôi phát, một luồng khách tức cường đại cổ xưa tràn ngập ra. Luồng khí tức cường đại cổ xưa đó thậm chí còn mạnh hơn Duyên Quân Côn, Hắc Ngục Tháp một chút, vì áo giáp màu bạc chính là một bộ phận của Thí Ngô Vũ Dực.
Khí tức này tự nhiên chính là khí tức sau khi Thí Ngô Vũ Dực dung hợp cặp cánh mới.
Mình vẻn vẹn chỉ thôi phát bộ phận khí tức mà thôi. Nếu toàn lực thôi phát, còn đáng sợ kinh người hơn. Vì đây là địa bàn U Hải Vô Tận, uy áp khí tức chung quanh tất cả đều bị hạn chế trong phạm vi nhất định, nên cũng sẽ không kinh động một vài cường giả ở ngoài U Hải Vô Tận.
"Chiến giáp này? " Hỗn Độn Thành Chủ cảm ứng được khí tức uy áp, nhất thời không còn hoài nghi, chỉ càng thêm khiếp sợ: " Cái này đâu ra thế?"
Vũ Trụ Hải cũng chẳng có bao nhiêu chí bảo chí cường, mà cái nào cũng đã có chủ.
Tam đại tuyệt địa mới xuất thế một món chí bảo chí cường à? Cho dù xuất thế, cũng xuất thế ở khu vực hạch tâm. Còn La Phong căn bản là không đi khu vực hạch tâm mà.
"Sư phụ không cần hỏi nhiều. " La Phong nhếch mép cười: " Đệ tử có chiến giáp, sư phụ không có lý do cự tuyệt quà nữa?"
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong, cũng cảm giác được sự nhiệt tình của đệ tử, lúc này gật đầu: " Ngươi có dụng tâm như vậy, ta cũng chỉ có thể nhận. Nhưng, bây giờ tộc Nhân Loại ta không giống lúc trước. Địa vị đã ổn định hơn nhiều. Cho dù thế cục khẩn trương, cũng chỉ là một vài cọ xát giữa hai đại trận doanh mà thôi. Do đó từ nay về sau, ngươi cũng dừng nỗ lực tìm bảo vật rồi đưa cho người khác. Dù sao, đó là thứ ngươi phải liều mình mới có! Mặc dù ngươi có kỳ ngộ, nhưng vận khí tốt nhất thời cũng không thể vĩnh viễn được đâu."
La Phong gật đầu.
Đúng.
Chí bảo chí cường, cho dù có thực lực cũng rất khó mà lấy được. Dù sao mấy món khác đều đã có chủ. Về phần giết Vũ Trụ Tối Cường Giả đoạt bảo ư? Một Vũ Trụ Tối Cường Giả có lẽ có thể đánh bại, nhưng muốn đánh chết thì quá khó.
Lần này chiến giáp của mình, cũng không phải là bảo vật mới tìm được, mà là Thí Ngô Vũ Dực kéo dài ra tạo thành chiến giáp phụ thuộc mà thôi.
"Sư phụ, đệ tử còn có việc, xin đi trước. " La Phong liền nói ngay.
"Đi đi. " Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu lập tức, đưa mắt nhìn theo La Phong rời đi.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn Hạo Lôi Chiến Giáp lơ lửng trước mặt, tỏa ra khí tức cổ xưa, không khỏi thầm cảm thán. Lúc trước đệ tử còn ở Vũ Trụ Nguyên Thủy, tuy tỏa hào quang, cũng là trong phạm vi bình thường, chỉ có thể nói là một thiên tài tuyệt thế hiếm có của tộc Nhân Loại. Nhưng khi vào Vũ Trụ Hải, đệ tử đã tỏa ra hào quang kinh người thật sự.
Đặc biệt sau khi tìm được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, càng bày ra ánh sáng chói mắt khắp nơi, thậm chí Hỗn Độn Thành Chủ cũng phải thừa nhận, bây giờ người quan trọng nhất tộc Nhân Loại không phải là hắn, mà là La Phong!
"Cảm giác rất giống với lúc trước Nguyên Tổ sư phụ suất lĩnh tộc quần quật khởi."
"Thậm chí hào quang quật khởi còn chói chang hơn cả Nguyên Tổ sư phụ. " Hỗn Độn Thành Chủ nói khẽ: " Tộc Nhân Loại ta thật sự có thể xuất hiện một tồn tại tuyệt thế chính thức rồi."
"Ầm!"
La Phong chạy thẳng ra khỏi vách ngăn Vũ Trụ Nguyên Thủy: " Đi tìm Vũ Trụ Nhỏ tiếp theo!"
La Phong vừa rồi là bay ngang cả Vũ Trụ Nguyên Thủy. Nếu là bay vòng quanh Vũ Trụ Nguyên Thủy ở Vũ Trụ Hải mênh mông thì quá dài, không bằng chạy ngang Vũ Trụ Nguyên Thủy. Trong Vũ Trụ Nguyên Thủy thông qua Thần Quốc truyền tống là có thể nhanh chóng chạy đi…"
"
Cặp cánh cuối cùng, rốt cuộc ở đâu!"
"
Có khi nào ở hai đại tuyệt địa kia không? " La Phong suy đoán.
Tam đại tuyệt địa, cũng to chừng một ức năm ánh sáng.
Chỉ cần đến gần bất kỳ tuyệt địa nào, nếu bên trong tuyệt địa có cặp cánh cuối cùng hắn đều có thể cảm ứng được. Bây giờ có thể xác nhận, bên trong Khuynh Phong Giới không hề có. La Phong không vội đi tới hai đại tuyệt địa xa xôi, mà là trước hết xem xét tất cả các Vũ Trụ Nhỏ một lần.
Thời
gian trôi qua.
Chạy qua rất nhiều Vũ Trụ Nhỏ, đảo mắt cũng đã qua hai năm.
Ầm!
Một thân ảnh giáp bạc xuất hiện trong khí lưu hỗn độn, nghiến răng nói: "
Ta đã tìm khắp một lần toàn bộ tất cả Vũ Trụ Nhỏ ba Thời Đại Luân Hồi, không hề có! Bây giờ, hoặc là ở Thuyền Vũ Trụ, Lưu Trọng Sơn, hoặc là ở hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ!"
"
Ta không tin. Ngươi có chạy đằng trời."
Tìm lâu như vậy, La Phong cũng khó chịu.
Dù sao tổng cộng cũng không có bao nhiêu chỗ, thế mà toàn bộ thất bại.
"
Ở gần đây nhất chính là Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ. " La Phong lúc này bay về phía Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ.
Trong Vũ Trụ Hải mất chừng chín ngày.
"
Tử Nguyệt Thánh Địa. " La Phong đứng giữa hư không, chung quanh đầy khí lưu hỗn độn, còn phía trước là Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ vô cùng khổng lồ. Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ xem ra to hơn những Vũ Trụ Nhỏ lúc trước nhiều, Vũ Trụ Nhỏ của ba thời đại luân hồi hết thảy đều là cỡ đường kính một ức năm ánh sáng. Còn Vũ Trụ Nhỏ của Tử Nguyệt Thánh Địa lại là 21 ức năm ánh sáng.
"
Dò xét một phen. " La Phong lúc này thuấn di tới gần.
Xoát! Xoát! Xoát!
Bên ngoài Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ, thuấn di mấy lần, dù sao Vũ Trụ Nhỏ khổng lồ như thế, La Phong cũng không thể xác nhận được cực hạn cảm ứng của năm cặp cánh là bao nhiêu, do đó tới vài điểm để tiến hành cảm ứng. Nhưng vừa tới gần, còn cách Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ có một ức năm ánh sáng thì…
La Phong trong nháy mắt dừng lại, như đóng băng, sau đó chậm chạp quay đầu nhìn về phía sau.
Mười cánh bạc trải rộng hết cỡ, lúc này đang khẽ rung động.
Thấp thoáng
Từ phương hướng Tử Nguyệt Thánh Địa truyền đến từng đợt triệu hoán.
"
Triệu hoán! " La Phong giật mình, mắt nhất thời sáng lên, nhìn như đóng đinh về phía Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ khổng lồ: " Cặp cánh thứ sáu, ở trong Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ!"
Khát vọng.
La Phong thậm chí còn nghĩ tới việc xông thẳng vào, nhưng hắn cũng không ngu xuẩn.
"
Dm! " La Phong nghiến răng
Bao lâu rồi? Đã không biết bao nhiêu kỷ nguyên đã không nói tục. Nhưng lúc này La Phong vẫn không kìm được chửi thề một tiếng.
"
Sao lại ở Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ?"
"
Sao lại như thế?"
"
Cả Vũ Trụ Hải, nhiều Vũ Trụ Nhỏ như vậy, nếu ở Vũ Trụ Nhỏ của các Vũ Trụ Tối Cường Giả khác ta đều có hy vọng có thể lấy được nó. Cho dù là ở Đông Đế Thánh Địa, ta cũng có thể nghĩ biện pháp. Nhưng Tử Nguyệt Thánh Địa! " La Phong giận quá.
Tử Nguyệt Thánh Địa tuyệt đối không thể sống chung với mình. Tử Nguyệt Thánh Địa thậm chí còn thông qua các thế lực khác trong Vũ Trụ Nguyên Thủy áp chế Nhân Loại phát triển, cũng chưa bao giờ nói chuyện với mình.
Mà mình vừa mới giết Bái Hành Chi Chủ, đoạt hai cặp cánh!
"
Lạ thật, Bái Hành Chi Chủ có hai cặp, chẳng lẽ hắn không phát hiện ra một đôi cuối cùng? " La Phong nhíu mày. Đúng vậy, cảm giác triệu hoán hai cặp cánh tuy kém xa năm cặp cánh, cũng chỉ vài chục năm ánh sáng. Còn Tử Nguyệt Thánh Địa thì to tới 21 ức năm ánh sáng, nó vô cùng khổng lồ, nội bộ có hàng loạt những vị diện không gian độc lập. Xem ra cặp cánh cuối cùng hẳn là ở một không gian. Còn Bái Hành Chi Chủ chưa bao giờ đi qua không gian đó.
"
Bất luận nguyên nhân gì."
"
Đã xác định được cặp cánh cuối cùng là tại Thánh Địa Vũ Trụ. Nhưng thời gian đằng đẵng, cặp cánh chưa bao giờ xuất hiện trong Thánh Địa Vũ Trụ. " La Phong thầm nói: " Vậy, có hai loại khả năng. Một là có thể do một vài tên thực lực kém cỡ Bất Hủ, Vũ Trụ Tôn Giả, không có tư cách ở Thánh Địa Vũ Trụ. Khả năng khác là nó ở trong tàng bảo khố của một cường giả."
Tóm lại, trong Vũ Trụ Hải, cũng không có tin tức gì về cặp cánh chí bảo cuối cùng từng xuất hiện, dù sao chỉ cần một đôi, cũng đã có uy năng chí bảo bình thường rồi.
Vũ Trụ Chi Chủ, cũng không muốn dùng chí bảo như vậy.
"
Sau này thì phiền to rồi."
La Phong bất lực, quay qua đi tới Thuyền Vũ Trụ
Cũng nên đi lấy bảo tàng của Kiệt Phạm Tử rồi. Đồng thời cũng thông qua Vũ Trụ Giả Định liên lạc với Hỗn Độn Thành Chủ: "
Sư phụ, bảo vật cánh chim của ta còn thiếu một bộ phận cuối cùng, cũng chính là một cặp cánh cuối cùng! Hơn nữa ta đã biết, cặp cánh cuối cùng đang ở Tử Nguyệt Thánh Địa! Ta một người thì không thể làm gì được, phải dựa vào Hồng Minh của chúng ta, cố lấy cho được cặp cánh đó. Dù sao chỉ riêng một cặp cánh, cũng chỉ là chí bảo bình thường. Nội bộ Tử Nguyệt Thánh Địa hẳn là còn không biết sự trân quý của nó."
"
Cặp cánh cuối cùng? " Hỗn Độn Thành Chủ cũng phiền não: " Tử Nguyệt Thánh Địa, cũng hơi phiền phức. Được, giao cho ta. Cường giả Hồng Minh ta rất nhiều, có lẽ có thể thành công. Chỉ là cặp cánh đó dù sao cũng chưa bao giờ xuất hiện, không chắc lắm."
"
Không chắc lắm cũng còn hơn không nắm chắc tí nào. " La Phong nói: " Ta cũng không có biện pháp gì hơn. Sư phụ, ta đi Thuyền Vũ Trụ đây. Việc này nhờ ngươi lo lắng."
"
Đi đi, ngươi đã đi vài lần tới chỗ bảo tàng của Kiệt Phạm Tử rồi " Hỗn Độn Thành Chủ cũng nói.
Việc này giao cho Hồng Minh.
La Phong cũng không quan tâm nữa. Hắn chuyên tâm đi Thuyền Vũ Trụ, xâm nhập vào Thuyền Vũ Trụ, đi lấy bảo tàng của Kiệt Phạm Tử.
----- o O o -----


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện