Ban đêm.
Hai vợ chồng La Phong và Từ Hân, đang ôm con cùng nhau xem TV.
- Hả?
La Phong cầm điện thoại di động, thấy trên màn hình điện thoại di động hiện lên số điện thoại liền giật mình
- Làm sao vậy?
Từ Hân nghi hoặc hỏi.
- Là điện thoại của quán chủ Hồng.
La Phong nghi hoặc nhíu mày. Từ sau chiến dịch Thôn Phệ Thú, Hồng và Lôi Thần đã chìm vào hôn mê.
Từ Hân cũng hơi giật mình:
"Ai dám dùng điện thoại Hồng?"- Alô.
La Phong mở điện thoại.
- La Phong!
Thanh âm mạnh mẽ đanh thép vang lên.
- Quán chủ?
La Phong chấn động.
Từ Hân cũng giật mình trợn tròn mắt.
Hồng tỉnh rồi à? Hồng hôn mê hai năm đã tỉnh lại rồi? Đây tuyệt đối tin tức làm khiếp sợ toàn thế giới.
- Vừa mới tỉnh lại. Lôi Thần cũng tỉnh rồi. Chúng ta vừa biết, những việc phát sinh sau khi chúng ta hôn mê. Cám ơn ngươi đã cứu mạng nhỏ của hai người chúng ta, cũng cám ơn ngươi cứu toàn nhân loại.
Trong giọng nói của Hồng ẩn chứa vẻ vui sướng nồng đậm
- Nếu không có việc gì, tới Căn Cứ Thị Hồng Ninh một chuyến nhé.
- Được, bây giờ ta đi luôn.
La Phong gật đầu.
- Được, ta và Lôi Thần đều ở đây.
Hồng cười nói, rồi cúp điện thoại.
Từ Hân không kìm được nói:
- Hồng tỉnh rồi à?
- Lôi Thần cũng thế.
La Phong cười nói:
- Ta bây giờ đi thăm họ, phỏng chừng tới khuya mới có thể về.
Từ Hân gật đầu liên tục.
La Phong chân đạp Độn Thiên Toa, nhanh chóng bay khỏi cơ sở Giang Nam Thị, dùng tốc độ nhanh nhất bay tới tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán.
Ngoài tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán đầy những phi cơ chiến đấu, náo nhiệt phi thường.
- La tuần sát sứ.
Thủ vệ Tổng bộ cung kính hành lễ.
La Phong rất nhanh đi vào tổng bộ. Nhân viên trong tổng bộ dẫn đường, đưa La Phong thẳng tới một phòng khách. Trong phòng khách, chỉ có hai người Hồng, Lôi Thần.
- La Phong.
Hai nam tử một hắc y một bạch y, vừa thấy La Phong đều tiến lên.
- Ha ha, La Phong, tiểu tử nhà ngươi nổi tiếng quá ta.
Lôi Thần cười ha hả đấm vào ngực La Phong
- Nể mặt ngươi đã cứu mạng ta, việc này cho qua đó, ha ha.
- Da mặt nhị đệ dày lắm, đừng chấp hắn.
Hồng nói với La Phong
- Ừm, lòng ta rộng như biển, không chấp hắn.
La Phong nghiêm trang nói.
- Mẹ nó, hai người các ngươi!
Lôi Thần tỏ vẻ giận trợn tròn mắt.
Hồng và La Phong thấy thế, không khỏi cười ha ha.
- Ngồi xuống đi. Ngồi xuống cả đi.
Được Hồng mời, ba người đều ngồi xuống. Ba người là ba cường giả cường đại nhất trên Địa Cầu!
- La Phong.
Lôi Thần không còn cười, mà trịnh trọng nói:
- Lần này ta và đại ca, được biết những việc xảy ra, quả nghĩ lại mà sợ. Sợ nhân loại diệt vong! Cám ơn ngươi.
- Ừm, cảm kích thì không cần nói nhiều, uống rượu là được.
Hồng tự mình rót rượu ra ba chén
- Nào!
Ba người đều cầm chén rượu.
- Cạn ly!
Rồi uống một hơi cạn chén.
- La Phong.
Hồng cười nói:
- Việc ngươi lúc trước giải quyết tên khốn khiếp A Đặc Kim đó, ta cũng cám ơn luôn. Nếu không để đám chúng nó tùy ý phá phách, không biết chúng phá ra cái gì rồi.
- Đặc biệt là Lôi Điện Vũ Quán của ta! Hừ, Tát Qua Ni Hách Lỗ cũng muốn ngồi trên vị trí quán chủ ư? Hừ hừ, có thể vô sỉ tới mức động thủ với gia thuộc của anh hùng nhân loại, loại người như thế… đáng chết nhất!
Lôi Thần không kìm được chửi um. Sau khi tỉnh lại biết những việc ấy, Lôi Thần giận dữ vô cùng.
La Phong cười:
- Đây đều là việc nhỏ, sau khi giải quyết ba con sâu làm rầu nồi canh đó, các thế lực các nước lập tức an phận hơn.
- Giết gà dọa khỉ mà.
Hồng khẽ gật đầu
- Việc trên Địa Cầu là việc nhỏ. Ta và Lôi Thần sau khi tỉnh lại, hai chúng ta thương lượng một chút, cùng có quyết định.
- Quyết định?
La Phong nghi hoặc nhìn Hồng, Lôi Thần.
Hai người này hôn mê hai năm, tỉnh lại đã đưa ra quyết định gì?
- La Phong.
Lôi Thần trịnh trọng nói:
- Ta và Hồng đều tìm được những tri thức trong di tích văn minh cổ, thậm chí còn có thể chế tạo ra phần mềm phiên dịch, ngươi hẳn là có thể nhìn ra, chúng ta biết rất nhiều về vũ trụ! Vũ trụ mênh mông, có rất nhiều quốc gia cường đại, hệ Ngân Hà chúng ta chính là một bộ phận của Ngân Lam đế quốc!
- Hơn nữa, tinh cầu như của chúng ta thuộc loại vô chủ. Một khi bị phát hiện, sẽ là một cơn ác mộng!
Hồng gật đầu:
- Đúng, là ác mộng! Vận khí tốt thì, Địa Cầu chúng ta sẽ trở thành một lãnh địa của cường giả. Nhưng có thể tệ hơn… tất cả người Địa Cầu cơ hồ đều sẽ bị bán làm nô lệ. Rồi sau đó, cả tinh cầu lại bị bán cho một vài cường giả khác.
La Phong khẽ gật đầu.
La Phong hiểu rõ về cách phân chia thân phận trong vũ trụ. Tình trạng nô lệ vẫn tồn tại. Tóm lại, trong vũ trụ có vô số chủng tộc nhân loại, các loại cơ chế đều xây dựng để
"cạnh tranh', để 'sàng lọc" người mạnh! Cường giả có thể tìm được địa vị cao, được đối đãi tốt. Còn người yếu lại rất bi thảm.
- Thôn Phệ Thú rất lợi hại, nhưng dù sao nó cũng chỉ có một mình. Chúng ta có thể phản kháng.
Hồng tỏ vẻ nghiêm trọng nói:
- Nhưng, các thế lực khổng lồ trong vũ trụ, tùy tiện cử một hạm đội không gian tới là chúng ta chẳng hề có năng lực phản kháng.
Lôi Thần cũng gật đầu:
- Chúng ta chỉ có con đường… làm mình trở nên mạnh hơn! Từ đó mới có thể bảo trụ quê hương của chúng ta!
La Phong cũng cảm thấy rất trầm trọng.
Hắn biết nhiều hơn Hồng, Lôi Thần. Trong vũ trụ, vận mệnh một vài tinh cầu thường thường rất bi thảm! Việc này đã thấy rất nhiều.
Trong vũ trụ… Những tinh cầu nhỏ thỉnh thoảng cũng xuất hiện một vài cường giả, phấn đấu cho tinh cầu mình, bảo vệ chủng tộc trên tinh cầu mình, quê hương mình!
- La Phong, ngươi không muốn thấy Địa Cầu gặp phải vận mệnh như vậy chứ?
Hồng nhìn La Phong.
- Còn phải nói?
La Phong nói.
- Do đó, La Phong, sau này, ngươi theo chúng ta cùng tu luyện đi. Trên Địa Cầu, luận về vũ giả có thiên phú, không phải tự khen, thật ra cũng chỉ có ta và Hồng ca. Còn tinh thần niệm sư có thiên phú thì tự nhiên là ngươi La Phong!
Lôi Thần nhìn La Phong
- Ba chúng ta, là mạnh nhất trên trên Địa Cầu. Đương nhiên phải càng đoàn kết hơn.
Hồng cũng nhìn La Phong.
La Phong nở nụ cười, khẽ gật đầu!
- Ha ha!
- Ha ha ha!
Ba người cùng cười.
Anh hùng mến nhau, lại nói cao thủ tịch mịch! Vì sau khi vô địch, rốt cuộc không còn cường giả có thể sánh ngang nữa, tự nhiên cảm thấy tịch mịch.
Cũng tương tự như lúc trước khi Hồng, Lôi Thần hôn mê, La Phong chính là tồn tại vô địch trên Địa Cầu… thật sự, khi đó La Phong cũng có cảm giác tịch mịch.
Khi Hồng,
Lôi Thần tỉnh lại, La Phong cảm thấy rất vui, tự đáy lòng. Rốt cục con đường mình đi cũng có bạn rồi!
- La Phong, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là Tam đệ!
Hồng vui vẻ cười nói.
- Tiểu Tam Tử, Tiểu Tam Tử.
Lôi Thần cười quái dị nói:
- Trẫm, mệt rồi, bãi giá hồi cung.
- Tiểu nhị, còn không rót rượu, ta thưởng cho ngươi.
La Phong cũng trêu nhìn Lôi Thần.
- Con đường tu luyện rất khó khăn, giúp đỡ nhau, thường xuyên luận bàn, mới có thể tiến bộ nhanh hơn.
Hồng nói.
Lôi Thần cũng gật đầu.
- Hai người này nhận thức cao, nhưng gien người Địa Cầu thật sự rất bình thường.
Ba Ba Tháp nói xen vào
- Hơn nữa, họ lại không có sư thừa! Thuần túy là người mù sờ voi! Không sư thừa, không gien tốt… chỉ có nhận thức. Ta dám cá, hai người bọn họ trong vòng mười năm, hai mươi năm có lẽ chỉ có thể đạt tới cấp hành tinh bậc chín! Nhưng, từ cấp hành tinh bậc chín đột phá đến cấp Hằng Tinh bậc một thì… khó… khó… khó lắm! Tối thiểu năm sáu mươi năm.
- La Phong, thế giới nguồn gốc của ngươi đã là 'cấp Hằng Tinh
" cấp ba rồi. Do đó thân thể con người của ngươi có thể không ngừng tiến hóa. Mặc dù giới hạn trong tư chất của người Địa Cầu, hơi chậm chút, nhưng như vậy cũng nhanh hơn họ rất nhiều rồi.
Ba Ba Tháp nói.
La Phong sực nghĩ:
- Ba Ba Tháp, Vẫn Mặc Tinh nhất mạch chúng ta không phải cũng góp nhặt những bí tịch tu luyện cho vũ giả sao? Truyền thụ cho Hồng, Lôi Thần đi.
Không có sư thừa, cho dù có thiên phú, cũng rất khó thành công! Đều là người Địa Cầu, là một trong ba người ưu tú nhất trên Địa Cầu, La Phong hy vọng Hồng, Lôi Thần có thể đuổi theo bước tiến của mình.
- Điều này sao được, đây là bí truyền của Vẫn Mặc Tinh nhất mạch chúng ta!
Ba Ba Tháp chối đây đẩy
- Ngoại truyền bí tịch là tử tội đó.
- Vẫn Mặc Tinh nhất mạch ta chủ yếu là tinh thần niệm sư.
La Phong cười nói:
- Sư phụ cũng là tinh thần niệm sư, bí kỹ do sư phụ sáng chế, như Hồn Ấn, Lục Mang Hư Không Chi Tháp… đều cho tinh thần niệm sư. Những bí truyền cho vũ giả, phỏng chừng cũng là do sư phụ tìm ra bên ngoài thôi.
- Ặc… dù sao cũng là do sư phụ ngươi tân tân khổ khổ mới tìm được.
Ba Ba Tháp nói:
- Không thể ngoại truyền. Không phải đệ tử Vẫn Mặc Tinh ta, tuyệt không được ngoại truyền.
La Phong không ngừng dùng ý niệm trao đổi với Ba Ba Tháp.
Nhưng, Ba Ba Tháp vẫn không chịu…
La Phong rốt cục cũng hiểu. Sinh mạng trí năng đã cố chấp là không có biện pháp khuyên bảo.
- Thôi thế này vậy, thu Hồng, Lôi Thần làm đệ tử Vẫn Mặc Tinh, được không?
La Phong hỏi.
- Hả?
Ba Ba Tháp trừng mắt, gật đầu lia lịa
- Được.
- Được hử?
La Phong hơi ngạc nhiên. Việc này quá đơn giản!
- Thu chứ, thu họ làm đệ tử. La Phong, ngươi mau mau thu đi. Đây tuyệt đối là những đệ tử ưu tú nhất! Cấp hành tinh có thể có khu vực riêng mình! Lúc trước ta đã rơi nước mắt khi họ ngã xuống, may mà họ tỉnh lại rồi. Thiên tài như vậy, hai đại thiên tài, trong vũ trụ tuyệt đối sẽ bị tranh cướp.
Ba Ba Tháp liền nói. Mặc dù chủ nhân Vẫn Mặc Tinh nhất mạch là tinh thần niệm sư, nhưng một thế lực, không thể đều là tinh thần niệm sư. Chỉ cần nô lệ dưới trướng chủ nhân Vẫn Mặc Tinh, phần lớn đều là vũ giả Bất Hủ!
Trong phòng khách.
- Việc gì mà nghiêm túc vậy?
Lôi Thần trừng mắt nhìn La Phong, Hồng cũng cẩn thận lắng nghe.
- Là như thế này, ta tìm được bí truyền nhất mạch, trong đó có phương pháp tu luyện tinh thần niệm sư, cũng có phương pháp tu luyện vũ giả khác.
La Phong trịnh trọng nói.
Hồng và Lôi Thần bên cạnh nhất thời mừng rỡ.
La Phong tiếp tục nói:
- Nhưng, nhất mạch chúng ta tuyệt đối cấm ngoại truyền. Ta cũng không thể cãi lại. Do đó, ta muốn hỏi một chút, các ngươi có nguyện ý gia nhập và tu luyện nhất mạch của ta không?
- Thế lực gì cơ?
Hồng hỏi
- Có điều kiện gì?
- Môn phái gì?
Lôi Thần cũng hỏi
- Có môn quy gì không?
- Bây giờ, môn phái chỉ còn lại có một người là ta.
La Phong nói.
- Mẹ nó!
Lôi Thần trừng mắt
- Còn không nói sớm, chỉ còn lại có một mình ngươi. Ta còn tưởng rằng gia nhập vào môn phái sẽ bị người ta làm thủ hạ, làm bia đỡ đạn chứ! Môn phái chỉ mình ngươi. Gia nhập, đương nhiên gia nhập.
- Đúng, gia nhập.
Hồng cũng cười
- Được rồi, môn phái gì?
- Nhất mạch của ta thuộc về Vẫn Mặc Tinh nhất mạch.
La Phong cũng cười
- Sau này đừng truyền ra ngoài về cái tên 'Vẫn Mặc Tinh nhất mạch" này. Dù sao, cả Vẫn Mặc Tinh đều bị địch nhân hủy diệt rồi. Do đó, báo tên ra là tìm chết.
Lôi Thần, Hồng nhìn nhau.
Môn phái mà đến căn cứ địa cũng bị hủy diệt rồi?
Chuyện tốt!
- Chuyện tốt quá.
Lôi Thần cười tán dương
- Như vậy đại biểu cho việc ta không bị trói buộc gì.
Hồng cũng mỉm cười.
- Khốn khiếp, hai tên khốn khiếp. Bất tôn sư môn. Đáng đánh, đáng phạt!
Trong không gian trí năng, Ba Ba Tháp tuy phẫn nộ nhưng cũng bất lực.
----- o O o -----