Thôn Phệ Tinh Không

Chương 927: Ngân Mâu Hiện Thân


trước sau

"Chính diện đánh vỡ à? " Bôn Lôi Vương không dám tin. Không phải nói nhân loại đó bị Bạch Cốt Vương đánh tới mức chỉ có thể chạy trốn sao?
Hắn năm đó trong Băng Ngục phải tân tân khổ khổ chiến đấu mới đoạt được một món trọng bảo là sợi xích này, uy lực vô cùng, có thể chia ra làm nhiều sợi xích, cũng của hóa thành một sợi.
- Hợp!
Bốn sợi xích trên tay Bôn Lôi Vương nhanh chóng quấn quanh với nhau đụng chạm, hơn nữa không ngừng thu nhỏ lại, nhanh chóng biến thành một sợi xích nhiều màu nhìn như rất bình thường.
- Rống…
Thú Thần hư ảo gầm lên vọt tới, còn cái đuôi đầy lân giáp còn có vẻ hơi dài hơn cả thân thể thần thú lại làm Bôn Lôi Vương cảm thấy căng thẳng.
- Lôi Điện Chi Tiên!
Bôn Lôi Vương gầm lên, vung mạnh sợi xích nhiều màu duy nhất trong tay.
Ào ào…
Sợi xích tựa hồ chậm chạp rạch đứt cả không gian, trong lúc vung lên rạch đứt không gian, những khu vực mà sợi xích lướt qua thì tốc độ thời gian đều thay đổi. Thời gian rối loạn hình thành lực hủy diệt cường đại, phụ thêm vào sợi xích nhiều màu.
Sợi xích chậm chạp đấu với Thú Thần hư ảo cực nhanh.
- Bành! Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Hư không từng tấc một bị xé toang!
Cái đuôi đầy lân giáp nhanh chóng quật mạnh, nhanh như một ngôi sao băng, hiên ngang đánh vào sợi xích nhiều màu.
Một bên ẩn chứa chính lực lôi điện và thời gian hủy diệt. Sợi xích này là trọng bảo rất thích hợp cho lôi điện, không gian.
Một bên ẩn chứa chính là lực dung hợp Kim, Không Gian vô cùng bá đạo, 16 viên Tinh Thần, mỗi một viên đều không thua gì trọng bảo sợi xích, lại dung nhập vào đồ quyển, nên 16 viên Tinh Thần này như thành một khối.
- Ầm!
Cứng chọi cứng.
Sợi xích bị đánh bay, ném văng lên giữa không trung, còn tiên ảnh từ cái đuôi đầy lân giáp lại nhanh như thiểm điện, nhanh chóng đảo qua Bôn Lôi Vương!
Tốc độ Bôn Lôi Vương nhanh mấy cũng không nhanh bằng Thú Thần hư ảo. Dưới tình huống không thể chống cự, thần thể hắn lập tức bị tiên ảnh đảo qua vỡ vụn. Tám viên Tinh Thần tạo thành tiên ảnh cái đuôi đầy lân giáp như ẩn như hiện, đụng chạm vào những mảnh vỡ thần thể ấy làm thần thể Bôn Lôi Vương lập tức bị xâm thực, trong nháy mắt đã bị thương.
- A! Hỗn đản!
Thần thể Bôn Lôi Vương vừa ngưng tụ, liền lập tức đưa tay thu hồi sợi xích, đồng thời căm tức nhìn La Phong.
- Nhân loại! Cừu này ta nhớ kỹ.
Bôn Lôi Vương lúc này đã hóa thành lưu quang muốn chạy trốn.
- Muốn trốn? Đâu có dễ dàng như vậy.
La Phong từ xa xa căn bản cũng không truy, nhưng niệm lực hắn vừa động, Thú Thần hư ảo lại nhanh tới mức đáng sợ, ngăn cản phía trước Bôn Lôi Vương. Cái đuôi đầy lân giáp làm cho người ta run sợ một lần nữa quét về phía "Bôn Lôi Vương".
- Nhân loại ghê tởm, ngươi đang ép ta đó.
Bôn Lôi Vương gầm lên giận dữ, toàn thân khí tức tăng vọt, uy thế mạnh mẽ gấp trăm lần ngàn lần. Sợi xích trong tay chỉ tùy ý đảo qua, đã đánh vỡ Thú Thần hư ảo đang vọt tới, làm 16 viên Tinh Thần bị ném văng đi.
- Bôn Lôi Vương thiêu đốt thần thể rồi.
- Bôn Lôi Vương lại bị buộc phải thiêu đốt thần thể.
Từ những nơi rất xa, các cường giả ở Băng Ngục trộm quan chiến, mỗi người đều không hiểu. La Phong năm đó trước mặt Bạch Cốt Vương chỉ có thể chạy trốn, bây giờ lại bức cho Bôn Lôi Vương phải chạy trốn. Việc này… quả là quá ghê gớm.
- Thú vị, chắc nhân loại đó cũng phải thiêu đốt thần thể rồi.
- Bôn Lôi Vương thiêu đốt thần thể, thực lực tăng vọt, thực lực nhân loại đó rất tiếp cận với Bôn Lôi Vương, nhiều nhất cũng chỉ mạnh hơn một chút một chút thôi, chắc phải thiêu đốt thần thể rồi, nếu không không phải là đối thủ của Bôn Lôi Vương.
- Nhân loại đó cũng quá ngu xuẩn. Bôn Lôi Vương đã muốn chạy trốn, cứ để cho Bôn Lôi Vương chạy trốn đi, lại chặn Bôn Lôi Vương lại, không phải làm cho hai bên liều mạng sao?
La Phong sáng mắt lên. Bôn Lôi Vương lại thiêu đốt thần thể, nhưng mình lại không có cách nào thiêu đốt thần thể.
- Bôn Lôi Vương, bây giờ ngươi có thể đi rồi.
Hai cánh La Phong dang ra, hóa thành một lưu quang quỹ tích quanh co nhanh chóng chạy trốn, đồng thời một tay vung lên một chiêu, 16 viên Tinh Thần đều bay trở về lòng bàn tay La Phong.
- Nhân loại ghê tởm.
Bôn Lôi Vương cầm sợi xích, bốn vó đạp mạnh, làm hư không không ngừng xé rách, tốc độ nhanh đáng sợ, lao về phía La Phong.
Veo! Veo! Veo!
Trong không gian xuất hiện những luồng quỹ tích quanh co. Tốc độ La Phong một khi bộc phát, đặc biệt là biến hướng trong nháy mắt, thật sự vô cùng đáng sợ. Mắt thường có thể thấy rõ ràng khoảng cách giữa Bôn Lôi Vương và La Phong lại càng ngày càng xa. Mặc cho Bôn Lôi Vương thiêu đốt thần thể, nhưng biến hướng trong nháy mắt, tốc độ biến ảo vẫn còn thua xa La Phong.
- Không thể.
- Sao…
- Băng Ngục đệ nhất, Băng Ngục đệ nhất.
Ở những nơi rất xa, đám cường giả Băng Ngục quan khán ai cũng chết lặng người.
- Bây giờ muốn chạy trốn hả, chậm rồi!
Bôn Lôi Vương nổi giận đùng đùng, khí tức cường đại dữ dằn, bốn vó giẫm đạp hư không, đuổi theo La Phong. Hắn muốn thi triển Thời Gian Đình Chỉ, nhưng khoảng cách giữa La Phong và hắn lại càng ngày càng xa, làm hắn căn bản không nắm chắc thành công thi triển được Thời Gian Đình Chỉ với nhân loại đó.
Thời Gian Đình Chỉ, rất nghịch thiên.
Nhưng muốn tới cực hạn cũng rất khó.
Như "Phong tỏa không gian", một khi phong tỏa sóng không gian, vậy cho dù chiến đấu kịch liệt tới mấy cũng sẽ không ảnh hưởng tới phong tỏa không gian.
Nhưng "Thời Gian Đình Chỉ" lại khác. Một khi một khu vực bị thi triển Thời Gian Đình Chỉ, thì tất cả sinh mạng bên trong khu vực đó đều bị ảnh hưởng. Ngoại trừ linh hồn ý thức, tất cả đều các thứ khác đều bị trói buộc không thể động đậy. Muốn giãy dụa thoát ra bình thường cần có thời gian, một chút thời gian đó đủ để cường giả đánh chết đối thủ.
Trước hết thi triển "Thời Gian Đình Chỉ", sau đó giết chết đối thủ không thể động đậy, thủ đoạn nghịch thiên như thế nào chứ?
Nhưng!
Chiêu này cũng bị thần thể, hoặc binh khí của cường giả bắn ngược lại. Nếu muốn áp chế La Phong, vậy phải thu nhỏ lại khu vực Thời Gian Đình Chỉ. Khu vực càng nhỏ, thì trói buộc Thời Gian Đình Chỉ trong khu vực đó có thể càng thêm mãnh liệt.
Thứ hai, muốn thi triển chiêu này, phải thi triển ở khu vực có địch nhân!
Nhưng La Phong là "Tinh thần niệm sư", niệm lực thời khắc nào cũng phóng thích, một khi nhận thấy thần lực Bôn Lôi Vương bắt đầu khởi động, La Phong đương nhiên sẽ cảnh giác. La Phong lại có tốc độ biến ảo trong nháy mắt cực nhanh, nên Bôn
Lôi Vương căn bản không kịp thi triển đình chỉ, mà vẫn cam đoan La Phong còn ở khu vực đó.
Bây giờ thần thể thiêu đốt, thực lực tăng vọt!
Bôn Lôi Vương có thể thi triển Thời Gian Đình Chỉ chung quanh La Phong, trong một khoảng khu vực chủ yếu. Nhưng La Phong cũng thông minh, kéo dài khoảng cách ra xa. Hơn nữa, Băng Ngục vốn có lực trói buộc cực kỳ mãnh liệt. Khoảng cách xa mà thi triển "Thời Gian Đình Chỉ" cũng khó khăn hơn.
- Nhân loại ghê tởm giảo hoạt.
Bôn Lôi Vương giận dữ gầm lên. Hắn cũng không nghĩ có thể giết chết được nhân loại, chỉ muốn làm cho nhân loại đó cũng thiêu đốt thần thể. Không ngờ đối phương đến cả thần thể cũng không chịu thiêu đốt, không chịu lỗ tí nào cả.
- Đáng hận thật.
Bôn Lôi Vương trong nháy mắt hóa thành một luồng hào quang, bay ra xa, rồi biến mất không thấy nữa.
Bắc Phương Băng Ngục, trong cung điện trên đỉnh núi băng.
- Ngươi nói thật à?
Thân ảnh cao lớn trên vương tọa tĩnh tọa hồi lâu, rồi đứng lên.
- Chủ nhân, ta không nói sai đâu. Nhân loại đó bây giờ đang giao chiến với Bôn Lôi Vương. Chủ nhân, chúng ta cấp tốc đi tới đó. Tới muộn thì họ có thể đã chiến đấu xong rồi.
Đầy tớ giáp đen quỳ mọp xuống lo lắng truyền âm. Hắn cũng không muốn nói chuyện lãng phí thời gian, vì hắn hiểu rõ siêu cường giả chiến đấu nhanh như thế nào.
- Đưa ta đi.
Ngân Mâu một bước đã tới trước tên nô lệ giáp đen, nắm lấy tên nô lệ giáp đen.
- Dạ, chủ nhân.
Tên nô lệ giáp đen lập tức thi triển thuấn di, đi thẳng tới nơi chiến đấu.
Bầu trời Băng Hải.
Những cường giả ngoại tộc quan chiến đã bắt đầu từ từ phản hồi chỗ ở của mình. Chỉ là trận này làm họ đều thán phục cảm thán, thật sự quá ghê gớm.
- Lại đánh bại cả Bôn Lôi Vương, buộc Bôn Lôi Vương thiêu đốt thần thể. Mà âm hiểm nhất chính là… nhân loại này lại chưa từng thiêu đốt thần thể mà bỏ chạy ra xa. Bôn Lôi Vương khẳng định giận tới mức muốn phát điên rồi. Mười đại cường giả phong Vương, thực lực tương đương nhau, rất ít có ai gặp thiệt thòi. Lần này Bôn Lôi Vương đã nếm mùi cay đắng rồi.
- Tốc độ nhân loại đó thật nhanh.
- Bôn Lôi Vương thiêu đốt thần thể cũng đuổi không kịp hắn.
Khi đám cường giả ngoại tộc đang bắt đầu lục tục phản hồi, họ lại đột nhiên cảm giác được một luồng sóng năng lượng đáng sợ làm họ phải run sợ, nhất thời cả bọn ai nấy đều chui xuống tầng băng, ló đầu ra trộm xem.
Liếc mắt nhìn tới…
Từ rất xa, bầu trời Băng Hải đang có một thân ảnh sừng sững trắng như tuyết, đang phát ra năng lượng vô tận làm các cường giả ngoại tộc đều có không thấy rõ ràng.
- Ngân Mâu!
- Là Ngân Mâu!
- Ngân Mâu, đứng đầu Bắc Phương Băng Ngục!
Đám cường giả ngoại tộc sống ở Băng Ngục thời gian vô tận, tuy ngoại giới đã quên mất rất nhiều, nhưng họ lại biết rõ ràng nội bộ Băng Ngục có năm đại cự đầu đứng trên đỉnh cao nhất. Còn "Ngân Mâu" cũng là một nhân vật vô cùng đáng sợ. Nghe nói ngoại trừ tứ đại cự đầu kia, thì những cường giả ngoại tộc khác chỉ cần đứng trước mặt Ngân Mâu, Ngân Mâu mà mở mắt ra, ai bị cặp mắt "màu bạc" trong truyền thuyết nhìn trúng, vậy người đó chắc chắn sẽ chết!
May mà Ngân Mâu cũng biết đồ lục hết những người yếu đó cũng không tập hợp đủ thẻ thứ tự. Tuyệt đại đa số thẻ thứ tự đã bị năm đại cự đầu phân ra rồi. Hắn cũng không muốn Băng Ngục quá quạnh quẽ, do đó cũng mặc kệ đám người yếu ấy.
La Phong trong lòng đang cảm thán: " Cường giả Băng Ngục khác với cường giả ngoại giới. Trên người Bôn Lôi Vương cũng rất rõ ràng. Như cường giả cỡ Bôn Lôi Vương, nếu ở bên ngoài, khẳng định có tới vài món trọng bảo. Ít nhất cũng có trọng bảo hộ thể trong người. Nếu có trọng bảo hộ thể, vậy cũng sẽ không dễ dàng bị Tinh Thần của ta bắn thủng thần thể, xâm thực một bộ phận thần thể. Nhưng, trọng bảo trong Băng Ngục rõ ràng rất hiếm, đều là những trọng bảo từ hơn một vạn siêu cường giả bị giam giữ mang đến."
Vừa cảm thán, La Phong cũng muốn bay đi.
Nhưng đột nhiên
Một luồng khí tức cường đại tràn ngập.
La Phong nhìn ra phía trước.
Một thần linh cao ước ba mươi thước, mặc chiến khải trắng như tuyết, đang lặng lẽ đứng xa xa trong hư không, trên trán có một vết rách khổng lồ. Tuy có miệng, mũi, nhưng không có mắt. Tuy chỉ đứng đó, nhưng lại tản ra khí thế cô đơn làm La Phong cũng cảm thấy lạnh mình. Đó là sự cô độc, lạnh giá, cô đơn tuyệt đối.
- Oanh…
Chấn động không gian xung quanh hoàn toàn đình chỉ.
"Ngân Mâu, một trong năm đại cự đầu Ngân Mâu! Sinh mạng đặc thù "Ngân Mâu"! " La Phong chợt biến sắc
(Wm: ngân mâu: tròng mắt bạc)
Sau khi tìm hiểu vài tư liệu đơn giản về Ngân Mâu, hắn cũng cảm giác được sự đáng sợ của nó, nhưng khi thấy Ngân Mâu, không hiểu vì sao, hắn cảm thấy lại nổi lên một nguy cơ mãnh liệt! Không thể địch! Không thể địch! Nguy hiểm! Nguy hiểm!
- Nhân loại! Giao ra máy cảm ứng tài khoản vô danh Vũ Trụ Giả Định. Ta có thể thả ngươi đi.
Ngân Mâu cô đơn đứng xa xa, thanh âm bình tĩnh. Đầy tớ giáp đen cung kính đứng phía sau hắn.
----- o O o -----


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện