Trần Thiên Mệnh nghe đến sững người, từ khi nào bản thân lại mạnh đến như vậy, rồi còn cái gì là Luyện Thể, Tứ Trọng, hắn hoàn toàn không hiểu.“ Môn công phu lúc nãy theo ta nhớ thì là do gia gia lúc nhỏ truyền dạy, hắn nói ta thể chất yếu kém sợ sau này bị người ức hiếp nên buộc ta phải luyện suốt năm năm. Còn cái gì mà Luyện Thể, ta nghĩ ngươi nhìn nhằm rồi. Ta trước giờ chưa từng từ luyện, thật không thể nào.”Lam Thần nhíu mày thật sâu, lại nghĩ đến một khả năng.“ Thiên hạ có lời đồn, chỉ cần sống ở nơi thiên địa linh khí nồng đậm thì không cần tu luyện cũng có thể tự thân tiến cảnh. Theo ta thấy không chừng ngươi chính là nguyên nhân này.”Thiên Mệnh nghe nói cũng gật gật đầu, hắn nhớ gia gia từng nói Vẫn Thần Sơn là nơi thánh nhân ngã xuống nên linh khí nồng đậm gấp chục lần ngoại giới nên cũng tin tưởng Lam Thần. Nội tâm biết được thì ra bản thân cũng có tu vi, thập phần háo hức hỏi ra.“ Ta từ nhỏ không tiếp xúc ngoại giới, cũng rất ít nghe về tu vi. Ngươi hôm nay có thể nói hết cho ta nghe không?”Lam Thần xem biểu hiện của tên này từ nãy đến giờ cũng biết kiến thức của y là bằng không. Vui vẻ giải thích.“ Thái Dương Cổ Giới, chuyên tu chiến hồn lực. Chính là hấp thụ thiên địa linh khí vào cơ thể, sau đó luyện hoá thành chiến hồn khí lực của bản thân. Cảnh giới lại phân ra bát cảnh lần lượt Luyện Thể, Ngự Khí, Ngưng Thần, Khống Nguyên, Trùng Sinh, Hoá Phàm, Hợp Đạo, Kiến Vực. Nhất Cảnh đến Tứ Cảnh có thập trọng cảnh giới nhỏ bên trong. Ngũ cảnh trở đi đều chỉ còn ba phân cấp là Sơ Kỳ, Trung Kỳ, và Hậu Kỳ. Mỗi cảnh giới lại riêng phần mình ảo diệu, đây cũng chính là hệ thống tu luyện do Thái Dương Cổ Thần truyền xuống, vạn năm vẫn không hề thay đổi.”Trần Thiên Mệnh nghe đến đầu quay mòng mòng, thật sự là mở mang tầm mắt. Hắn chưa bao giờ nghe gia gia kể chi tiết đến vậy, lần này cũng có chút cảm khái.“ Vậy nếu bây giờ ta tu luyện có được không?”“ Đương nhiên là được, chỉ có điều muốn tu luyện phải có công pháp thích hợp, công pháp của ta lại chuyên tu tiên pháp, sợ rằng không hợp với người luyện quyền như ngươi. Chỉ bằng để khi nào ta cứu thoát thân nhân sẽ thay ngươi tìm một quyển công pháp.”Hai người một buổi trò chuyện rất vui vẻ, đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến âm thanh vó ngựa vang trời. Lam Thần liền biết tên chạy thoát lúc nãy chắc chắn đã đến báo cho Tam Lang, bọn chúng đến lần này là để trả thù.Kỳ thực cũng chính là như vậy, sau khi nghe báo một trong tứ hộ vệ của mình bị kẻ khác giết chết, Tam Lang trực tiếp nổi giận, đánh chết gần chục tên tù nhân mới bình tĩnh. Trước nay người nghe đến Vạn Hồn Đỉnh đều là sợ mất mật, chưa từng có kẻ nào ngang nhiên dám ra tay với bọn chúng. Tam Lang lâu ngày sinh ra tâm tình kiêu ngạo, hắn chính là không tin có kẻ dám trêu chọc uy nghiêm Vạn Hồn Đỉnh. Vậy mà hôm nay loại người không biết sống chết đã xuất hiện, chẳng những dám cản đường, còn ngang nhiên giết chết một tên hộ vệ làm nội tâm cuộn lên sóng lớn, trực tiếp tiến quân vào thành, quyết truy sát hai người Lam Thần.Trong thành giờ khắc này đâu đâu cũng thấy bóng dáng lam giáp bình, bọn chúng tay cầm theo khí giới, lục soát khắp nơi, dân trong thành chỉ bị sợ hãi nép sang một bên.Một tên lam giáp binh thấy trong đám người một thiếu nữ trông có phần xinh đẹp, tà tâm nổi lên muốn giở trò đồi bại liền bị một ngân tiên đánh trúng, trực tiếp bất tỉnh.Trên một nốc nhà, Lam Thần ung dung cầm theo ngân tiên mà đứng. Bạch y theo gió tùy ý bay lượn làm tăng thêm vẻ tiêu sái của y. Trái quét phải đánh, liên tục mấy đường ngân tiên xuất ra khiến đám lam giáp quân bị thương vô số, la liệt đầy đất.Tam Lang cũng đã thấy hắn, nội tâm kích động dẫn theo ba tên thuộc hạ trực tiếp tiến lên quần công. Hắn vốn là người của hắc đạo, làm mấy loại chuyện này cũng không mấy mất mặt. Lam Thần lại là vết thương chưa khỏi, lại phải lấy một chọi ba, đánh mấy chiêu liền rơi xuống hạ phong, trực tiếp thoái lui.Tam Lang tu vi chính là Ngự Khí Cảnh, Bát Trọng, thực lực ở đây phi thường mạnh mẽ. Hắn lại hoá ra một lớp lam sắc linh khí mỏng manh, quán chú toàn bộ vào hai chân, chỉ bước ra mấy bước liền đuổi kịp, hữu trảo trực tiếp đánh ra làm ngọn ngân tiên trong tay Lam Thần rơi xuống, tả trảo lại đánh lên đầu vai. Lực đạo như bài sơn đảo hải, tức khắc chấn văng Lam Thần.“ Ha ha ha. Tiểu tử, hôm nay ta cho ngươi biết kết cục khi dám trêu vào Vạn Hồn Đỉnh.” Tam Lang từ từ tiến đến gần Lam Thần, hữu trảo đã quán chú toàn bộ lực đạo, cứng như cương thiết, chỉ chờ phát động.Một trảo xé gió tiến đến, khoảng cách chỉ còn trong chân tơ kẽ tóc thì đột nhiên lại dừng lại. Tay phải Lam Thần trực tiếp bắt lấy nhất trảo, hạ thân còn lập tức phát ra một cước đạp thẳng bụng dưới Tam Lang. Y không có đề phòng, trực tiếp lui lại mấy bước mới ổn định thân hình. Mở miệng nói.“ Tiểu tử, khá lắm.”Lam Thần không đáp,