Thống đốc Reuel trước là một chiến sĩ, cho nên trước đó anh đã tồn trữ gần năm sáu ô vũ khí cùng đồ ăn thức uống, còn có một ít dược phẩm dùng khi khẩn cấp.
Vốn dĩ giữ lại hai ba ô là dùng chứa quần áo linh tinh để mình tùy thời tắm rửa, hoặc là tạm thời để đồ vật cần dùng.
Nhưng là lần này quần áo anh chỉ có thể đặt ở bao, đồ vật của mèo sủng tất nhiên được ưu tiên đặt bên trong, dù sao nơi đó không có vi khuẩn gì.Anh suy xét cực kỳ cẩn thận, lại hoàn toàn không phát hiện bản thân đã bước lên con đường hướng về thuộc tính miêu nô mà không dự định quay đầu lại.Chờ thu xếp mọi thứ xong xuôi liền cho tổ chức một đội cận vệ cùng đến chủ thành Già Nạp thành, đó là một vùng đất vô cùng trù phú, thuộc sở hữu của quốc vương Già Nạp.
Nhưng quyền quản lý cũng đã giao cho nguyên soái Gerst.Đúng, chủ quản chân chính của Già Nạp Tinh là lão gia tử gia tộc Gerst, thân tổ phụ của Reuel.Nhưng lão gia tử này có ba trai hai gái, địa vị đều tương đối hiển hách.
Hơn nữa tính tình tộc nhân này đều thiên lãnh, cho nên không xem trọng thân duyên*.
Ít nhất, thống đốc Reuel là không quá thích về chủ thành, thà rằng ở bên ngoài liều mạng.Lần này là không có cách nào, tóm lại phải biết được tên người sói kia là con ai.Tuy nói thân duyên gia tộc Gerst không sâu, nhưng cũng không thể mặc kệ con cái của mình tùy tiện chạy loạn ở ngoài, còn bị xem là kẻ phản đồ linh tinh các thứ.
Thật là sống đủ uất ức, cho dù là gia tộc Gerst lai với thú nhân, yếu như vậy sao có thể làm người khác ngước nhìn?Tâm lý anh có thể đặt sang một bên không nói tới, Trình Tiểu Mễ bị mang ra dường như đã đoán được sắp đi xa, bởi vì đồ đạc của cô đều được thống đốc Reuel dọn sạch như biến ảo thuật.Chờ đến khi bước lên một phương tiện giao thông có thể bay to siêu cấp cỡ một chiếc thuyền, thống đốc đại nhân đi tới một căn phòng.
Nơi này cực kỳ xa hoa, còn xa hoa hơn các loại trang hoàng mà Trình Tiểu Mễ từng thấy ở hiện đại.
Không riêng như thế, trên bàn bày các loại giống như đồ ăn vặt, chẳng qua cũng không biết dùng nguyên liệu gì làm thành.Căn phòng có một chiếc giường tròn rất lớn trông giống như loại giường ở hiện đại, ở trên trải một chiếc chăn màu đỏ rực như sa tanh, thoạt nhìn rất thoải mái.Trình Tiểu Mễ cảm thấy nơi này hẳn gọi là phòng tổng thống nhỉ, thật sự xa hoa cực đỉnh.Cô cảm thấy khá hứng thú với chiếc giường này, bởi vì không giống cái giường màu xám đậm còn lạnh như băng trong phòng thống đốc đại nhân, không có một chút ấm áp nào, cũng không giống một cái giường, ngược lại trông như là một khối sắt màu xám, nằm trên đó cũng không thoải mái, cứng muốn chết, chẳng qua là tốt hơn mặt đất một chút mà thôi.Bởi vì tương đối tò mò cái giường thoải mái tới cỡ nào, cô giãy giụa muốn xuống dưới, chẳng qua thiên tính của mèo làm cô có hơi chút không dám nhảy xuống, vì thế liền treo trên túi áo này nhìn nọ nhìn kia, một hồi meo một tiếng.Thống đốc đại nhân cũng không phải kiểu người lảm nhảm tất nhiên sẽ không giải thích với một động vật vì sao phải ra ngoài, cho nên nhìn thấy dường như nó muốn ra liền thuận tay ném mèo lên giường.Dáng vẻ giường thật mềm, thật thoải mái.
Một chút cũng không có dấu hiệu bị ngã đau, cô lăn một vòng ngay tại chỗ, tỏ vẻ mình rất vui vẻ.Có điều là trong lòng khá buồn bực, thống đốc đại nhân này quả nhiên là một người đàn ông căn bản không hiểu đến ôn nhu là vật gì mà, chẳng lẽ không thể nhẹ nhàng đặt xuống sao, tuy nói mèo là động vật nhanh nhạy, nhưng lỡ còn ngủ chưa tỉnh thì sao, đến lúc đó còn không ngã cho ngu người luôn à?Đương nhiên này cũng chỉ là tưởng tượng, tiếp theo liền bước đi ưu nhã trên giường để cảm nhận, sau đó ngồi ở kia meo một tiếng với Sen, bất kể thế nào cô cũng có thể thích ứng trong mọi tình cảnh.Vốn dĩ còn đang hưởng thụ chiếc giường mềm mại, lại vừa ngẩng đầu phát hiện Sen đã cởi quần áo trên người, sau đó đi vào phòng tắm gần như trong suốt để tắm rửa.o(≧v≦)o~~Dáng người thật tuyệt, cô gần như có thể trần trụi nhìn đối phương, nhưng sao mà nửa phần dưới phải dùng kính mờ chứ, cơ bản