Sau đó rất nhanh cô đã hiểu rõ nguyên nhân, bởi vì người phụ thân kia của thống đốc đại nhân thế mà lại nói: “Mê muội mất cả ý chí.”Trình Tiểu Mễ nổi giận, cô không phải vật, là mèo được không vậy.“Không cần ba quan tâm.” Thống đốc đại nhân đặt một bàn tay gần túi, không để người khác làm hại tới tiểu sủng vật.Nghe bọn họ đối thoại Trình Tiểu Mễ mới biết được vừa rồi phụ thân thống đốc đại nhân chắc chắn là ra tay với mình, nếu không họ cũng sẽ không đánh nhau.
Xem ra vẫn là ngoan ngoãn ở yên thì tốt hơn, cô yên lặng rụt đầu nhỏ về.Đúng lúc này dường như có rất nhiều người từ ngoài vào, mấy người đó hẳn là người nhà của thống đốc đại nhân.
Bọn họ hình như rất nhiệt tình, nhưng thống đốc đại nhân lại ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề nói về chuyện người sói hỗn huyết kia.“Tôi không biết người sói kia là con ai, nhưng nếu hắn đối nghịch với tôi lần thứ hai, tôi sẽ động thủ giết hắn.”Mọi người đều trầm mặc, ít nhất Trình Tiểu Mễ không nghe được có người đứng ra thừa nhận có quan hệ với người sói kia.Nhưng thống đốc đại nhân lại không hề đợi, nói: “Tôi về phòng, các người có thể chậm rãi thương lượng.
Sau đó, tôi hy vọng những người tinh thần lực yếu ớt, quản cho tốt nửa người dưới của mình.
Không phải người nào mang huyết mạch gia tộc Gerst cũng có thể tùy tiện được sinh ra hoặc là bị ruồng bỏ.”Cũng không biết những người đó nói gì, Trình Tiểu Mễ chỉ là cảm giác được thống đốc đại nhân mang theo mình đến nơi nào đó cực kỳ yên tĩnh, sau đó dùng thanh âm có chút trầm thấp nói: “Ra đây đi.”Trình Tiểu Mễ hiện tại lá gan rất nhỏ, lúc nãy quá nhiều người làm cô có hơi sợ, đến giờ còn chưa bớt đây.
Thật ra lúc trước trong thành hay trên chiến hạm cũng rất nhiều người, nhưng cô biết những người đó là thuộc hạ của thống đốc đại nhân nên căn bản không để ý, nhưng ở cái nơi gọi là nhà của Sen này cô lại cảm thấy không được thoải mái, cứ cảm giác như những người đó không đáng tin vậy.“Không có người.” Khó được thống đốc Reuel biết tiểu sủng vật nhà mình sợ cái gì, vừa nói vậy xong đầu nhỏ quả nhiên củng một chút, sau đó cơ thể bé nhỏ dò ra một chút.Thì ra bọn họ đang ở trong một căn phòng trông như nhà hoa, ở giữa chỉ có giường lớn thoạt nhìn rất ấm áp.
Có màu xanh lục này, có cỏ này, không biết sao cô thấy hưng phấn lên, cũng mặc kệ có phải đang trong hoàn cảnh xa lạ hay không đã nhảy xuống bắt đầu chơi đùa.Thật là tiểu gia hỏa không tâm không phổi, còn tưởng rằng cô bị dọa sợ rồi chứ.Đi tới căn phòng trước kia của mình, thống đốc Reuel thả lỏng xuống, anh mở ngăn tủ ra, quần áo bên trong được sắp xếp gọn gàng, có thể thấy được có người thường xuyên chuẩn bị cho mình, thậm chí có một số quần áo cũ cũng không vứt đi.Nhưng anh hàng năm mặc quân trang, mấy đồ này hầu như hoàn toàn không mặc, nhiều nhất chính là thay một cái áo sơmi trắng.Mới vừa thay quần áo xong liền nghe được cửa bị người đẩy ra, Trình Tiểu Mễ vốn đang ngửi cỏ đột nhiên dựng lông, sau đó vèo một tiếng chạy vụt ra ôm chặt sau đùi Sen, chuẩn bị bò về phía trước, chỉ cần về lại trong túi là cô an toàn rồi.Nhưng không còn kịp rồi, cửa đã mở ra, mà cô mới bò được một nửa.Cuống quít nhảy xuống giấu người vào sau chân thống đốc đại nhân, một cái đầu nhỏ lông xù dò la nhìn ra ngoài, đại khái là sợ bị phát hiện còn cố gắng cụp lỗ tai lại.
Mèo Ragdoll thuộc loại mèo lông dài, hơn nữa gần đây cô được thống đốc đại nhân chăm béo, cho nên vừa cụp tai đã hoàn toàn không nhìn ra đây là một con động vật có tai, thoạt nhìn có chút xuẩn manh.“Con đang nuôi thú sao, đây là loài gì?”Jason tự đẩy xe lăn vào nhà, cánh cửa sau lưng trực tiếp đóng lại.
Đôi mắt màu bạc của ông vẫn luôn không rời khỏi Trình Tiểu Mễ, nhìn cho đến khi tiểu động vật chậm rãi rụt đầu lại, rất hẹp hòi không cho ông nhìn.“Phụ thân, đây là phòng của con, hy vọng lần sau người vào nhớ gõ cửa.”“Nếu con có phụ nữ thì ba nhất định sẽ gõ cửa, còn nuôi có mỗi con vật nhỏ như vậy thì sợ gì?” Jason mở miệng là phụ nữ, quả thực là đem loại việc bức hôn này làm