Chờ sau khi bọn họ rời khỏi đây Trình Tiểu Mễ liền lập tức đóng cửa, cạch một tiếng ngăn cách bên trong và bên ngoài thành hai thế giới.
Thật tốt quá, không bị dã thú ăn.
Cô vội nhảy lên giường ngửi tới ngửi lui thống đốc nhà mình, phát hiện anh hô hấp bình thường, chỉ là tinh thần lực còn khá yếu.Nhất định phải làm anh sớm một chút tỉnh lại mới được, vì thế lại ngậm một cái khăn tìm nước giặt, chờ đến giặt xong liền ngậm tới rửa mặt cho thống đốc đại nhân.Thống đốc Reuel chỉ cảm thấy một trận mê mang tỉnh lại, sau đó nhìn thoáng qua Trình Tiểu Mễ nói: “Tìm một nơi an toàn trốn đi, chờ đợi cứu viện, không cần quan tâm ta.” Anh nói xong đã mệt mỏi, sau đó chưa tới một lúc liền nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi.Trình Tiểu Mễ làm sao trốn một mình được, cô nhẹ nhàng lau cái trán anh một chút, sau đó ghé vào cạnh anh canh chừng.Nhưng cơ thể mình cũng rất khó chịu, càng ngày càng muốn tìm một người đàn ông, vì thế liền kêu meo meo với Sen nhà mình, thanh âm càng thêm ôn nhu triền miên.Kêu thời gian dài liền cảm thấy đói, chỗ này cái gì cũng có chỉ không có đồ để ăn, quan trọng nhất chính là tình huống hiện tại của Sen nhà mình cần ăn một chút gì đó, cho dù là trái cây cũng được.Cô nghĩ một chút liền đi ra ngoài muốn tìm chút trái cây ăn, mà lại không biết thống đốc đại nhân đã tỉnh lại ngay khi cô vừa đi, lúc này anh mới phát hiện nơi mình đang ở tạm này lại là trạm quan sát động vật hoang dã.Mà mèo con thì không thấy đâu nữa, không biết là nó chạy rồi hay là đã xảy ra chuyện gì.Như vậy cũng tốt, anh thật sự không hy vọng nó xảy ra chuyện.
Ngồi dậy muốn uống một chút nước thì phát hiện trên mặt đất có một cái khăn lông ướt, này hẳn là mèo con làm.
Tiểu sủng vật kia thật sự làm người kinh ngạc cảm thán, rõ ràng là động vật nhưng lại có thể chăm sóc anh giống như con người.Thừa dịp bây giờ còn có sức lực, anh tắm trước rồi thay đổi một bộ quần áo nhân viên nơi này.
Sau đó tìm bánh nén khô ăn hai cái xem như bổ sung thể lực, tiếp theo liền không hành động gì nữa mà nằm xuống nghỉ ngơi.Anh cần phải mau chóng khôi phục thể lực, cũng không biết mèo con làm cách nào giúp anh tìm được một nơi trú ẩn tốt như vậy nữa, sớm biết thế liền không để nó đi.
Bên ngoài hẳn là rất nguy hiểm, nhưng dùng tinh thần lực thoáng khôi phục tra xét một chút thì phát hiện cô cũng không gặp nguy hiểm gì.Thống đốc Reuel hao tổn quá lớn, chỉ thăm dò biết tiểu sủng vật không có việc gì anh liền nằm ở lên cái giường cứng ngắc kia tiếp tục ngủ.Trình Tiểu Mễ ngậm một miếng thịt trở về, nàng vốn dĩ muốn tìm trái cây, kết quả lại được Lam tặng cho rất nhiều thịt.
Không có cách nào chỉ có thể ngậm một miếng đem về, cô không ăn thịt tươi, cho nên dự định về nấu lên, ít nhất có thể có dinh dưỡng.Chỉ là chờ ngậm thịt về xong cô liền cảm giác thân nhiệt có vẻ không ổn, vì thế đem thịt đặt một bên trước, uống ngụm nước rồi nhìn thoáng qua Sen nhà mình.
Nhìn thấy anh đã bỏ đi lớp ngụy trang bán thú nhân của mình, lại còn thay một bộ quần áo nhân viên nằm ở đó, tóc còn ướt xem ra là đã tắm xong, thật là người thích sạch sẽ.Nhìn anh như vậy Trình Tiểu Mễ có chút bị người nam nhân này hấp dẫn, nuốt nước miếng tiến lên hôn môi, môi hình anh rất đẹp, dáng người cũng tốt.
Nếu mình là một cô gái thì nhất định sẽ thần phục dưới thân anh……A, mình suy nghĩ cái gì vậy?Nhưng cứ như là trúng thuốc, thật là muốn thu suy nghĩ lại cũng không được.
Trời ạ, muốn người đàn ông này quá, thật muốn cùng anh làm gì gì đó quá đi.Nghĩ vậy