CHƯƠNG 1: NỮ NHÂN THẦN BÍ
Editor: Luna Huang
Luna: Ta edit cổ phong nên dù cho nữ chủ đang ở hiện đại ta vẫn không dùng từ hiện đại nha các nàng. Nữ chủ là theo phong thủy, cách nói chuyện cũng là dùng cổ văn, vì vậy ta không sửa đổi, thông cảm giúp ta, cám ơn)
Cả người Mạnh Thanh Hoan ướt đẫm đứng ở trước cửa lão trạch Mạnh thị trăm năm lịch sử của mình, trong óc một mảnh mảnh hỗn độn!
Nàng chưa hề nghĩ tới mình sẽ trong một đêm mất đi tất cả.
Ban nãy nàng bị thúc thúc của mình, đuổi ra khỏi cái nhà nàng đã sinh sống hai mươi ba năm.
Bên tai còn không lời thúc thúc nói không ngừng: “Ngươi căn bản cũng không phải là người của Mạnh gia chúng ta, ngươi không có tư cách kế thừa di sản đại ca đại tẩu của ta. Bằng bản lĩnh tam lưu này của ngươi, Mạnh gia nếu như giao vào trong tay của ngươi, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ hủy đi chiêu bài bách gia của Mạnh gia chúng ta.”
Mạnh gia bọn họ là thế gia phong thuỷ hạng A, mà phụ thân cùng mẫu thân của nàng càng là đại sư phong thủy quốc nội nhất lưu, chỉ có nàng tư chất không tốt, miễn cưỡng có thể xưng là một danh hào phong thủy sư tam lưu!
Tất cả mọi người trong Mạnh gia bởi vì nàng không có tư chất, chỉ có phụ mẫu nàng tin tưởng vững chắc sau này nàng chắc chắn nhân vật nổi tiếng của giới phong thuỷ, sẽ truyền thừa tiếp danh dự của Mạnh gia!
Thế nhưng, một trận tai nạn xe cộ cho nàng đi phụ mẫu, đáng sợ hơn là…
Sấm rền vang lên một tiếng, Mạnh Thanh Hoan chợt hoàn hồn, nàng theo bản năng rụt thân thể một cái.
Mưa tầm tả xối ướt cả người nàng, nàng lại vô hạ cố cập, chỉ nắm thật chặt phần văn kiện trong tay, thiểm điện màu u lam tỏa ra mấy đại tự trên văn kiện: Xuân tâm cô nhi viện thu dưỡng chứng minh.
Nàng dĩ nhiên không phải là thân nữ nhi của phụ mẫu, nàng dĩ nhiên là một đứa cô nhi!
Nhớ tới từ nhỏ đến lớn, phụ mẫu cưng chìu nàng, nàng thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, bản thân cũng chỉ là một đứa cô nhi bọn họ thu nuôi!
Nhất định là sai chỗ nào rồi, nhất định là thúc thúc vì đoạt di sản phụ mẫu lưu lại cố ý gạt nàng!
Ngọn đèn dầu nỗ lực để cho mình bình tĩnh trở lại, nàng đứng ở trong mưa to nhìn phía sau tòa trạch, trong nước mưa đèn trong Mạnh trạch trong suốt, nàng tựa hồ có thể nghe được tiếng cười vui vẻ của người một nhà thúc thúc thẩm thẩm cùng với đường tỷ!
Nơi này là nhà của nàng, có ký ức tốt đẹp lúc nhỏ của nàng, còn có kỳ vọng cao của phụ mẫu dành cho nàng!
Nàng nhất định phải tìm ra chân tướng, trở lại, Mạnh gia đoạt lại tất cả vốn nên thuộc về nàng!
Mưa trên đỉnh đầu đột nhiên ngừng, Mạnh Thanh Hoan theo bản năng ngẩng đầu, một cây dù đen trong mưa to, được nữ nhân trung niên đại khí ung dung đứng phía sau nàng cầm.
“Ngươi chính là tiểu Cửu?” Trung niên nữ nhân kia mang mũ sa hắc sắc đỉnh đầu anh luân phong, che dung mạo của nàng, trong thần bí lộ ra một loại lực lượng vô hình, cho người khó có thể bỏ qua.
Mạnh Thanh Hoan đột nhiên nghe tên tiểu Cửu, có chút hoảng hốt, đây là biệt danh phụ mẫu đặt cho nàng, đơn giản là nàng sinh ở mùng chín tháng chín, nên lấy nhũ danh tiểu Cửu.
Một tiếng tiểu Cửu, để Mạnh Thanh Hoan đặc biệt thân thiết với nữ nhân xa lạ này.
“Người là?” Mạnh Thanh Hoan tinh tế suy nghĩ một chút, nàng vững