CHƯƠNG 10: CỰC KỲ NGUY HIỂM
Editor: Luna Huang
Hai mắt của Mạnh Thanh Hoan híp thành một đường may, len lén đánh giá tình huống ngoại đường.
Trung niên nam nhân mặc long bào minh hoàng sắc, hai tay nắm thật chặt vai của Dạ Quân Ly. Thanh âm già nua kích động mang theo chiến ý nhẹ nhàng: “Ly nhi, thật là ngươi. Hảo nhi tử của ta, ngươi rốt cục đã trở về.”
Than thở khóc lóc, ngay cả Mạnh Thanh Hoan đều có chút cảm động. Không thể không nói, Dạ Đình Giang này cũng thập phần yêu thích nhi tử Dạ Quân Ly này, vốn có Dạ Quân Ly nam chinh, nếu như tất cả thuận lợi, thái tử vị liền là của hắn.
Ai biết Long Đằng quân toàn quân bị diệt, Dạ Quân Ly cũng chết thảm chiến trường.
Hôm nay phụ tử bọn hắn gặp lại, tất nhiên là mừng rỡ vạn phần.
Mạnh Thanh Hoan chính cảm xúc, đột nhiên nghe được có người hô một tiếng: “Tam ca, ngươi còn sống thật sự là quá tốt. Phụ hoàng nghe nói lăng tẩm của ngươi bị thiên lôi, lúc này mới phái đủ loại quan lại đi vào điều tra. Trời phù hộ Dạ Chiêu ta, để tam ca ngươi chết mà phục sinh, đây thật là phụ hoàng chi phúc, thiên hạ thương sinh chi phúc a!”
Người này một phen dõng dạc, nghe Mạnh Thanh Hoan một trận khinh bỉ.
“Lẽ nào đây không phải là thái tử chi phúc?” Dạ Quân Ly không nặng không nhẹ tùy ý một câu nói, nghe mạn bất kinh tâm, lại làm cho trên người mọi người ra một tầng mồ hôi lạnh.
Thái tử? Dạ Chiêu quốc đã sắc lập thái tử? Mạnh Thanh Hoan bỗng nhiên cả kinh, nàng không dám thở mạnh, chỉ nhắm mắt lại lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện.
“Tam ca. Còn thỉnh nghe thần giải thích. Lúc đầu tam ca chết trận sa trường, phụ hoàng bi thống, bách quan sợ hãi, vì an giang sơn xã tắc bách tính chi tâm, phụ hoàng mới bất đắc dĩ sắc lập ta làm thái tử. Hôm nay tam ca bình yên vô sự trở về, luận tài hoa mưu lược, ta cũng không sánh bằng tam ca, thần hôm nay nguyện khẩn cầu phụ hoàng, huỷ bỏ thái tử vị của ta.”
Dạ Huyền Tân vừa nói vừa vén áo bào quỳ gối trước mặt của Dạ Đình Giang, một phen là có chút động dung.
Ở trong lòng Mạnh Thanh Hoan cười thầm, hí của thái tử này tốt a, lấy lui làm tiến, quả thực cao minh!
Không biết yêu nghiệt Dạ Quân Ly muốn ứng phó như thế nào?
Nàng đang nghĩ ngợi, lại nghe Dạ Quân Ly sang sảng cười: “Ngũ đệ, xem ngươi nói, ngươi nếu vinh đăng thái tử vị,