CHƯƠNG 103: THỬ TÌNH ĐIỀM NHỊ
Editor: Luna Huang
Rõ ràng là cảm giác lành lạnh, nhưng Mạnh Thanh Hoan lại cảm thấy nóng bỏng nóng, nàng đang muốn thu hồi, đột nhiên cảm thấy bên hông hơi nặng, thiên toàn địa chuyển nàng liền bị Dạ Quân Ly đặt ở dưới thân, hô hấp có chút ồ ồ ở bên gò má nàng, kèm theo thanh âm êm ái khàn khàn của Dạ Quân Ly.
“Mạnh Thanh Hoan, ta thực sự thích nàng, nàng nói ta nên làm cái gì bây giờ?” Ở chỗ sâu trong đáy mắt của Dạ Quân Ly nhộn nhạo một mảnh vi ba nhu sắc, da thịt của bọn họ cách rất gần, khí tức còn quấn quýt.
Tuy rằng Dạ Quân Ly không có làm cái gì, nhưng lòng của Mạnh Thanh Hoan kinh hoàng còn chưa an phận. Nàng nháy mắt một cái, tư tự trống rỗng, bên tai chỉ có thanh âm mị người của Dạ Quân Ly.
“Ta bây giờ lại đến dấm của Trường Lan cũng bắt đầu ăn, hắn là bằng hữu của ta, ta nên tin tưởng hắn.” Dạ Quân Ly tự giễu cười, thần sắc có chút bi thương: “Kỳ thực, ta không tin mình. Có đôi khi ta cảm thấy nàng cách ta gần như vậy, lại xa như vậy.”
Mâu tử hàm chứa nước gợn của Mạnh Thanh Hoan nhìn Dạ Quân Ly gần trong gang tấc, hắn là vương gia sát phạt quyết đoán, đối với bất cứ chuyện gì đều thành thạo, thế nhưng lúc này, nàng nhìn thấy một nam nhân thông thường, một nam nhân có thất tình lục dục, biết lo lắng, biết sợ.
Đáy lòng nàng đau không chịu nổi, nước mắt không nghe sai sử chảy ra, lại chọc cho Dạ Quân Ly càng thêm đau lòng.
“Đừng khóc, ta sẽ không bức bách nàng, ta nói rồi sẽ chờ nàng, chờ ngày nàng mở rộng cửa lòng với ta.” Dạ Quân Ly nhẹ lau lệ trên khóe mắt nàng, động tác ôn nhu như vậy.
Mạnh Thanh Hoan lại đột nhiên ôm cổ hắn, khẽ ngẩng đầu đưa môi mình đến. Dạ Quân Ly ngẩn người, hắn yên lặng cảm thụ được ôn độ say lòng người trên môi, khóe mắt tràn đầy tiếu ý, hắn đảo khách thành chủ rất nhanh công chiếm môi của nàng.
Cái hôn này rất dài, triền miên như muốn hóa điệu thế gian vạn vật, cho đến khí tức của Mạnh Thanh Hoan dùng hết, Dạ Quân Ly mới buông tha nàng.
“Dạ Quân Ly, trên đời này người có thể để cho ta cam tâm tình nguyện tự động dâng nụ hôn, ngươi là người đầu tiên cũng là cuối cùng. Trước đây ta là chiêm tiền cố hậu, không dám cùng ngươi dây dưa, nhưng bây giờ bất đồng. Vận mệnh của ta phải tự nắm trong tay mình, ai cũng không có thể quyết định thay ta.”
Đã có người sửa lại số mệnh của nàng, nàng liền muốn đem vận mệnh nắm giữ ở trong tay của mình. Chỉ cần nàng