CHƯƠNG 132: CẦN CÓ LỢI ÍCH GÌ?
Editor: Luna Huang
Vân Thường có chút kinh ngạc lại có chút bội phục, vị cửu tiểu thư này đích thật là không giống người thường, nàng có thể thấu triệt sự tình như vậy, phân tích thanh minh như vậy, đúng là khó có được.
Vân Thường không có giấu diếm, như thực chất trả lời: “Vâng, vương gia từng nói qua, sẽ thú Phong Nguyệt Nùng vi phi.” Nhưng Vân Thường rất rõ ràng, lấy thân phận của Phong Nguyệt Nùng cũng chỉ xứng là trắc phi.
Mạnh Thanh Hoan không tiếng động cười cười, nàng sớm đoán được bởi vì nàng hiểu Dạ Quân Ly. Phong Nguyệt Nùng bởi vì hắn mà biến thành tàn tật, theo lý hắn nên chịu trách nhiệm này, thú nàng là là báo đáp tốt nhất, nói không chừng còn có thể thành một đoạn giai thoại!
Ân tình loại vật này, nếu như muốn trả là phải bỏ ra rất nhiều. Nếu không, sẽ thừa thụ lương tâm khiển trách cả đời!
Việc bất đắc dĩ, không có đúng sai!
Nàng không trách Dạ Quân Ly, nhưng cũng không có thể tiếp thu chuyện như vậy.
Có lẽ, thích Dạ Quân Ly, nàng thực sự sai rồi, chỉ hy vọng lệch lạc này còn có thể sửa cho đúng.
“Vân Thường, chúng ta trở về đi.” Nếu Dạ Quân Ly cố tình ôn chuyện với ân nhân của hắn, vậy đã nói rõ yêu nghiệt này không có chuyện gì.
Kỳ thực nàng không phải là một người dễ buông tha, mà là tâm tư nàng vô cùng hoạt bát.
Có lẽ, nàng chỉ là không muốn Dạ Quân Ly chọn ân tình cùng ái tình, bởi vì nàng sẽ không nhường bước, nếu nàng cố ý cùng một chỗ với Dạ Quân Ly, chẳng khác nào buộc Dạ Quân Ly làm người bội bạc.
Thực sự là ứng câu cổ thoại kia, ngư hòa hùng chưởng bất năng kiêm đắc. Thừa dịp tình chưa sâu sớm chặt đứt, cũng vẫn có thể xem là cử chỉ sáng suốt!
Quay đầu xe, dứt khoát rời đi, Vân Thường nhìn lén Hiên vương phủ một mắt, thấy mã xa của Phong Nguyệt Nùng cũng đã rời đi, nàng muốn đi truyền tin cho Dạ Quân Ly, ai biết Mạnh Thanh Hoan làm như phát giác tâm tư của nàng thanh âm uy nghiêm nói: “Vân Thường, nếu như ngươi muốn đi gặp Dạ Quân Ly, ta sẽ không ngăn ngươi, chỉ là sau này cũng không cần về nữa.
Vọng Thư Uyển.com
Đáy lòng Vân Thường run lên cúi đầu có chút luống cuống.
“Nếu người bên cạnh ta không phải một lòng với ta, ta cần có ích lợi gì?” Mạnh Thanh Hoan là có chút giận, nghĩ người bên cạnh nàng đều là tâm phúc của Dạ Quân Ly, bản thân làm chuyện gì đều trong lòng bàn tay của yêu