CHƯƠNG 139: PHONG LƯU VẬN SỰ
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan sợ đến kinh hô một tiếng, vội vội vàng vàng đỡ lấy hắn, kinh hoảng hỏi: “Trường Lan, ngươi làm sao?”
Trường Lan thần trí không rõ, hô hấp cũng có chút trắc trở, hắn có chút tự giễu, độc của nhiễu tình ti trong cơ thể mình đã giải, nhưng độc của kim hoàn xà lại bắt đầu phát tác.
Nếu như tìm không được thảo dược giải độc, một khi hơn hai canh giờ, hắn không chết tất tàn.
“Đi tìm thần sa thảo, lục hạt sắc, bị quyển khúc ngắn nhu lông, đan lá hỗ sinh, phiến lá dày, hoa tử sắc…” Trường Lan cường chống ý thức sau cùng, miêu tả một lần đặc thù của thần sa thảo, lập tức té xỉu ở trong lòng Mạnh Thanh Hoan.
“Trường Lan.” Mạnh Thanh Hoan lắc hắn, trong lúc lơ đảng thấy tay trái thấy có một mảnh đen thùi, nàng ý thức được cái gì, vội vội vàng vàng cuộn ống tay áo của hắn lên, đã thấy trên cánh tay trái rõ ràng có vết tích bị rắn cắn.
Mạnh Thanh Hoan kinh hãi, nhất thời hiểu Trường Lan để cho nàng đi tìm thần sa thảo chắc là giải độc rắn. Thế nhưng nàng dốt đặc cán mai với thảo dược, nhưng lúc này nàng cũng không kịp nghĩ nhiều như vậy, chỉ có thể dựa theo Trường Lan miêu tả mà thử thời vận.
Mạnh Thanh Hoan nhìn chung quanh, thấy dưới vách đá không xa có một cạn động, nàng hao hết khí lực đỡ Trường Lan hôn mê đến cạn động, sau đó vội vội vàng vàng đi tìm thần sa thảo.
Bắt đầu từ chung quanh cạn động, Mạnh Thanh Hoan khom người cẩn thận tìm kiếm thảo dược tương tự thần sa trên mặt đất, thế nhưng ở đây cỏ dại đông đảo, nhan sắc phức tạp, thực sự để cho nàng đau đầu.
Sớm biết vậy, nàng nên đem bản thảo cương mục, thần nông bách thảo kinh và vân vân đều học thuộc. Lúc này bản thân như biển rộng tìm kim, để Mạnh Thanh Hoan cảm thấy tuyệt vọng, nếu như mình nếu như mình thần sa thảo, chẳng phải là hại Trường Lan sao?
Nàng càng nghĩ tâm càng loạn, bất tri bất giác đã ly khai cạn động rất xa, nhưng vẫn là không có tìm được thần sa thảo, ngay cả một thảo dược tương tự nàng cũng không có phát hiện.
Mắt thấy phía trước đã một tòa thạch phong ngăn cản lối đi, Mạnh Thanh Hoan dự định vòng qua, lại tỉ mỉ nhìn, lại đột nhiên nghe phía sau thạch phong truyền đến tiếng rên của nữ nhân.
Mạnh Thanh Hoan ngẩn ram đầu mày không khỏi sâu, nghe thanh âm này, phân minh chính là có người ở chỗ này dã chiến a!
“Công tử, ta không chịu nổi, ngươi