CHƯƠNG 148: LỜI ĐỒN TỨ PHÍA
Editor: Luna Huang
“Vương gia các ngươi hắn làm sao vậy?” Mạnh Thanh Hoan đánh giá biểu tình của Lưu Cảnh, hỏi thăm hắn.
Lưu Cảnh nhíu nhíu mày, trả lời: “Ta cũng không rõ ràng lắm, sáng nay ta đến gặp vương gia chỉ thấy Lăng Túc bên trong phòng, mà vương gia hắn tựa hồ là bị bệnh, nằm ở trên giường cũng không nhúc nhích. Lăng Túc nói vương gia là tâm bệnh thành tật, nên hễ bệnh liền không dậy nổi, để ta mời ngươi qua đó.”
Mạnh Thanh Hoan nghe thế, biến sắc. Bí mật của Dạ Quân Ly chỉ có Lăng Túc cùng Trường Lan biết, Lăng Túc vội vã như thế phái Lưu Cảnh thỉnh nàng, chẳng lẽ thực sự là Dạ Quân Ly hắn thực sự đã xảy ra chuyện?
“Hảo, chúng ta liền đi.” Mạnh Thanh Hoan hoảng hốt lợi hại, lúc này nàng nghĩ không được nhiều như vậy, có phải hay không đoán rằng gặp Dạ Quân Ly sẽ biết.
Nàng không kịp thay y phục vội vã gọi Vân Thường, chuẩn bị xuất phủ, chỉ là Lưu Cảnh lại ngăn cản các nàng, biểu tình có chút né tránh nói: “Ta mang ngươi leo tường đi thôi.”
Mạnh Thanh Hoan sửng sốt, nàng thấy Lưu Cảnh có ý định tránh né ánh mắt của nàng, liền biết có chuyện.
Nàng đứng tại chỗ, chất vấn: “Lưu Cảnh, ngươi có phải là có chuyện gì gạt ta hay không?”
Lưu Cảnh sờ sờ lỗ tai của mình, hắn biết mình không giấu được nữa, nhỏ giọng nói: “Chuyện phát sinh ngày hôm qua đã truyền ra kinh thành, lúc này khắp nơi đều là nghị luận chuyện của ngươi và ta. Ta sợ người khác nhận ra ta, có tổn hại danh dự của cô nương, nên chỉ có thể leo tường tiến đến.”
Mạnh Thanh Hoan minh bạch, bởi vì ngày hôm qua Trường Lan dịch dung thành Lưu Cảnh cứu nàng, nên người giật dây sớm bày xong bố cục, chung quanh tản lời đồn đãi, để cho nàng có tiếng xấu!
Một chiêu tiếp một chiêu, thực sự là tàn nhẫn thâm độc đến cực điểm.
Không cần suy nghĩ, nàng cũng biết, lúc này nàng và Lưu Cảnh nếu như quang minh chính đại đi ra Mạnh phủ, tất nhiên sẽ bị trứng gà cải trắng ném đến hôn mê, khoa trương còn có thể lôi kéo nàng đi ngâm lồng heo!
Mạnh Thanh Hoan bốc lên lửa giận trong lòng, lưu ngôn phỉ ngữ có thể đưa người vào chỗ chết! May mà nàng tới từ hiện đại, nội tâm đủ cường đại. Nếu đổi thành Mạnh Cửu Nhi, chỉ sợ sớm đã lấy cái chết chứng thuần khiết rồi!
Lưỡng lự, Mạnh Thanh Hoan đột nhiên nghe được thanh âm thanh liệt truyền tới: “Có cần ta tương trợ hay không?”
Nàng ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Dạ Mạch Hàn một thân cẩm