CHƯƠNG 152: HẢO HÍ KHAI MÀN 1
Editor: Luna Huang
“Cô nương, ngươi không sao chứ?” Vân Thường giữ ở ngoài cửa nghe được tiếng thét chói tai của Mạnh Thanh Hoan, vội vội vàng vàng hỏi thăm.
Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu, thanh âm hữu khí vô lực trả lời: “Không có việc gì, chỉ là ác mộng.” Nàng giơ tay lên lau mồ hôi trên trán, trong lòng bi thương không ngớt.
Linh Hư từng nói qua, có người làm phương pháp nghịch thiên sửa lại số mệnh của nàng. Nguyên lai phương pháp nghịch thiên là trao đổi linh hồn.
Đến tột cùng nữ nhân tên Vu Phất Vân là lai lịch gì? Nàng vì sao bản lãnh như vậy? Nữ nhân kia tựa như mê, nhưng Mạnh Thanh Hoan tin tưởng mình nhất định có thể giải có thể giải tất cả nghi hoặc.
Nàng nắm chặt ngọc bội trong tay, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, nếu trở về không được, vậy sống ở nơi thuộc về mình này đi!
Bên trong Hiên vương phủ.
Trong mật thất Vương phủ ám tù mờ tối, Dạ Quân Ly mặc cẩm bào huyền sắc ngồi ở trước bàn, trong tay nắm trản từ bạch ngọc tinh xảo, mà dưới chân hắn một nữ tử cả người run lẩy bẩy quỳ đó.
“Mạnh tiểu thư không hổ là đệ nhất tài nữ kinh thành, mưu kế vô song, âm ngoan độc ác, đến bổn vương đều không thể không bội phục a.” Dạ Quân Ly thưởng thức cái ly trong tay, thanh âm tà mị âm hàn, con mắt hoa đào yêu dị kia lóng lánh sát khí đặc hơn.
Mà quỳ trước mặt hắn, không phải là người lạ, chính là thiên kim đích nữ của Mạnh phủ, Mạnh Yên Nhiên!
“Vương gia đang nói cái gì, thần nữ nghe không hiểu.” Mạnh Yên Nhiên cúi đầu, cực lực áp chế sợ hãi trong lòng, thân thể vẫn là đang không ngừng run.
Dạ Quân Ly âm hàn cười, trản trong tay rơi xuống bàn, phát sinh phịch một tiếng: “Nghe không hiểu không có vấn đề gì, ngươi chỉ cần biết hậu quả đắc tội bổn vương!”
Mạnh Yên Nhiên ngẩng đầu, nhãn thần hoảng sợ nhìn hắn, đánh lên yêu mâu sát khí hàn ý đặc hơn, nàng sợ đến thân thể co rụt lại, đột nhiên cảm giác được một loại khí tức tử vong lan tràn thôn phệ nàng.
Nàng nỗ lực vẫn duy trì lãnh tĩnh, dù sao nàng vẫn là một thiên kim đích nữ của triêu quan tam phẩm, dù cho Dạ Quân Ly động sát tâm, cũng phải kiêng kỵ vài phần.
Nghĩ vậy, Mạnh Yên Nhiên an tâm rất nhiều.
Chỉ là Dạ Quân Ly nói, cũng để cho nàng nhìn thấy sát biên giới của địa ngục.
“Đừng hy vọng cha vô dụng kia của ngươi sẽ cứu ngươi, còn tình lang ngươi một lòng giao phó nữa. Bổn vương từ