CHƯƠNG 159: MÔN CHỦ ĐẠI NHÂN
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan thụ sủng nhược kinh, nhưng nàng cũng không khách khí, thoải mái tiếp nhận lệnh bài kia, nói một câu: “Cảm tạ, ta không khách khí nữa.”
Nàng lắc lắc lệnh bài trong tay, hướng về phía Mông Lung ném một mị nhãn.
Mông Lung sửng sốt, nhất thời phá lên cười, Dạ Mạch Hàn ngồi ở đối diện hai người bọn họ xem như là không khí.
Thật vất vả, Mông Lung nhớ đến hắn, cũng không vui nói: “Kính vương điện hạ, chính ngươi gặp phải chuyện lớn như vậy, tốt nhất ngẫm lại nên ăn nói thế nào với môn chủ đại nhân chúng ta.”
Mạnh Thanh Hoan nghe Mông Lung cắn rất nặng hai chữ môn chủ, linh quang trong óc nàng vừa hiện, đột nhiên lóe lên một cái ý niệm trong đầu.
Mông Lung thư lại thư lại thắt lưng cười nói: “Ta còn có việc, không quấy rầy các ngươi. Mạnh cô nương, lúc rảnh rỗi thường tới nơi này ngồi một chút.”
Nàng cười xoay người đi ra ngoài.
Mông Lung đi rồi, Mạnh Thanh Hoan dùng một loại ánh mắt lộ vẻ kỳ quái tỉ mỉ đánh giá Dạ Mạch Hàn ngồi ở đối diện, nàng sờ sờ môi của mình, đang trầm tư, cử chỉ có chút quái dị.
Dạ Mạch Hàn bị nhìn đến có chút không được tự nhiên, cau mày hỏi nàng: “Làm sao vậy?”
“Môn chủ đại nhân, lẽ nào ngươi còn muốn tiếp tục gạt ta?” Khóe mắt Mạnh Thanh Hoan nhộn nhạo tiếu ý giảo hoạt, nhìn tiếu ý lịch sự tao nhã mê người của Dạ Mạch Hàn lộ ra trên mặt, nàng liền suy đoán của mình đúng rồi.
Dạ Mạch Hàn nhẹ vỗ về ống tay áo, đáy mắt tràn đầy kinh hỉ.
“Ngươi làm sao nhìn ra được?” Hắn cho là mình không có chỗ sơ sót, nhưng không rõ Mạnh Thanh Hoan vẫn là nhìn thấu thân phận của hắn?
Mạnh Thanh Hoan có chút dương dương tự đắc, đem điểm đáng ngờ tự mình phát hiện nói ra: “Đầu tiên, Thất Sát môn này nghe vào là một môn phái nổi danh giang hồ, nhưng ngươi lại đem tội lớn như vậy đội lên trên đầu của Thất Sát môn. Sẽ chính là ngươi và môn chủ của Thất Sát môn có quan hệ cá nhân rất tốt, hoặc là, chính là ngươi có quyền quyết định này!”
“Còn có, Mông Lung cô nương, nàng cho ta Thất Sát lệnh chắc là vật rất trọng yếu trong Thất Sát môn, nhưng đưa cho một người lần đầu gặp mặt lại không quen thuộc như ta, trừ phi là có người bày mưu đặt kế cho nàng, mà người bày mưu đặt kế cho nàng chắc là ta quen thuộc!”
“Còn có là trọng yếu hơn chính là, Mông Lung tựa hồ oán giận ngươi làm ra chuyện tổn hại danh dự Thất Sát môn, nên cố ý nhắc nhở ngươi giải quyết tốt hậu quả, là câu nói cuối cùng để ta kết luận ý nghĩ của chính mình.”
Câu cuối cùng của Mông Lung để Dạ Mạch Hàn cho môn chủ bọn hắn một cái công đạo, nàng cắn rất nặng hai chữ môn chủ, phân minh có ý chỉ cái này.
Dạ Mạch Hàn vỗ tay khen lớn, lòng tràn đầy bội phục: “Thanh Hoan, ngươi rất thông minh. Không sai, ta đích xác là môn chủ của Thất Sát môn. Nhiều năm trước trong lúc vô tình ta cứu lão môn chủ của Thất Sát môn, cũng chính là phụ thân của Mông Lung, sau lại hắn đã đem Thất Sát môn truyền cho ta. Chỉ là thân phận ta đặc thù, bất tiện quản lý, nên đã đem sự vật trong môn giao cho Mông Lung xử lý.”
Vọng Thư Uyển.com
Mạnh Thanh Hoan thật sự