CHƯƠNG 189: CƯƠNG THI VÂY CÔNG 1
Editor: Luna Huang
Dạ Quân Ly híp con ngươi trầm tư, sau khi chết, hồn đi ra du đãng có lẽ có thể, nhưng hồn người thường căn bản chính là nhìn không thấy. Trừ phi giống hắn và Mạnh Thanh Hoan có được thần vật thông linh, mới có thể thấy hồn.
Nhưng việc hắn hôm nay chứng kiến rõ ràng không phải hồn, mà là xác chết vùng dậy, hơn nữa thi thể này rất kỳ quặc!
Đến tột cùng bên trong Phong Đô này cất giấu bí mật gì?
“Tra được những thứ gì?” Dạ Quân Ly biết, lấy cơ trí của Trường Lan, nhất định cũng biết việc này có huyền cơ, nếu hắn tận mắt nhìn thấy, liền nhất định có điều hoài nghi.
Môi mỏng của Trường Lan, lộ ra một ý cười nhạt, trả lời: “Lúc đầu, ta muốn đến nơi này lưu hành gió mang theo dịch, nhưng ta dùng giải phong ôn thang dược cho bọn hắn dùng không có bất kỳ tác dụng gì. Sau lại ta nghe nói chuyện ma quái của Phong Đô, liền tính toán tìm tòi nguyên do, liền thấy người chết do ôn dịch toàn bộ đều sống lại, du đãng chung quanh ở trong thành.”
“Khi đó ta mới bắt đầu hoài nghi, những người này trúng có lẽ không phải ôn dịch, mà là trúng độc!” Trường Lan có hoài nghi này, đúng là bởi vì hắn thấy thi thể sống lại nơi nơi du đãng.
Người đã chết, làm sao sẽ sống lại? Hơn nữa đều là người bị chết do ôn dịch, điểm đáng ngờ trùng điệp, hắn không thể không hoài nghi, phương diện này là có người làm văn lớn.
Trừ phi ngững người này là giống Dạ Quân Ly có linh vật chỉ dẫn mới có thể xác chết vùng dậy, hay hoặc là nói bọn họ căn bản không có chết!
Nhưng hắn càng thiên hướng về cái sau, đó là trúng độc!
“Trúng độc? Độc gì huyền diệu như thế?” Dạ Quân Ly có chút ngoài ý muốn, đến tột cùng là độc gì có thể khống chế sinh tử của con người, chế tạo ra hiện tượng quỷ dị như thế?
Trường Lan hé mắt, phun ra hai chữ: “Cổ độc!”
Ấn đường của Dạ Quân Ly khép lại, khiếp sợ nhìn Trường Lan: “Chính là kỳ độc cổ thuật trong truyền thuyết có thể khống chế tâm trí của con người, mặc người thao túng?”
Trường Lan gật đầu: “Đúng vậy, cổ thuật ta cũng chỉ là nghe nói qua, nhưng chưa bao giờ thấy qua, bởi vậy không biết nên xuống tay từ đâu. Mấy ngày nay ta hết đường xoay sở, dùng rất nhiều biện pháp cũng chỉ có thể tạm thời áp chế độc phát, để nhiều người trúng độc sống thêm mấy ngày.”
Hắn thở dài lại nói: “Trước mắt, có lẽ chỉ có tìm được người giật dây mới có thể cứu những dân chúng vô tội này.”
Trường Lan có một loại cảm giác vô lực thật sâu, cũng như hơn một lần hắn suýt chút nữa giải không được mỵ quân hoan chi độc Mạnh Thanh Hoan trúng, có đôi khi hắn cảm thấy được tên y tiên này của hắn, thật sự là lừa đời lấy tiếng.
Dạ Quân Ly hiểu được cảm thụ trong lòng hắn, hắn vỗ vỗ vai Trường Lan, nói: “Người giật dây liền giao cho ta, tin tưởng y thuật của ngươi, nhất định tham ngộ phá cổ thuật ảo diệu.”
Trường Lan mỉm cười gật đầu, rất là cảm kích khuyến khích của như thế Dạ Quân Ly.
Dạ Quân Ly thấy hắn quên chuyện kia rồi, lúc này mới than nhẹ