CHƯƠNG 20: NHẤT THỐNG THIÊN HẠ
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan ninh mi trừng Dạ Quân Ly một mắt, quan tướng chi thuật này nàng thực sự không tinh, mới vừa rồi nói cũng là vắt hết sức suy nghĩ mới nói ra chút lời tốt lấy lòng yêu nghiệt này, không nghĩ tới Dạ Quân Ly quả nhiên là hồ ly, dĩ nhiên không mua sổ sách!
Nếu hắn muốn chơi với nàng, vậy thì tới đi, xem nàng có thể để lão hồ ly này tâm phục khẩu phục hay không!
“Hảo, thỉnh Vương gia viết một chữ.” Mạnh Thanh Hoan hừ nhẹ một tiếng, chịu đựng lửa giận trong lòng, âm thầm khuyên bản thân, đối phó loại người âm tình bất định này, cần phải kiên trì.
Dạ Quân Ly nhíu mày, ngón tay hắn chạm chút nước trà viết một chữ “Chính” trên bàn.
Mạnh Thanh Hoan ngắm chữ chính tinh tế kia của Dạ Quân Ly, rạch một cái trong óc hóa giải ra văn tự: “Chính giả, không nghiên lệch. Mà chính bao gồm chữ nhất, chữ chỉ. Nhất biểu thị nhất thống thiên hạ, ý tứ của chữ chỉ là vì thống nhất thiên hạ mà chiến!”
Nàng nói ngẩng đầu nhìn về phía Dạ Quân Ly, đã thấy mi tâm của hắn động một cái, đáy mắt quang thải sảo túng tức thệ. Mạnh Thanh Hoan hơi rũ mâu, nghĩ giải thích của nàng có lẽ chính là nguyện vọng trong lòng Dạ Quân Ly.
Nhất thống thiên hạ!
Thân là người trong hoàng thất, đứng ở cao đoan quyền lợi, ai không muốn làm chủ tể thế giới? Chỉ là con đường này có dễ đi như vậy không?
Mạnh Thanh Hoan đang muốn hỏi mình hóa giải có hợp tâm ý của hắn không, chợt nghe bên ngoài truyền đến thanh âm của nữ tử: “Nô tỳ Vân Thường cầu kiến.”
“Tiến đến.” Dạ Quân Ly long long ống tay áo giọng nói thanh lãnh.
Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu, đã thấy nữ tử cả người mặc thị nữ phục thiển tử sắc bưng dụng cụ rửa mặt đi đến, nàng cúi đầu hơi quỳ gối hành qua lễ.
Chỉ là thị nữ cái này gọi là Vân Thường này, cho Mạnh Thanh Hoan cảm giác có chút không giống người thường, chỉ là trong lúc nhất thời nàng nói không được.
“Vân Thường, kể từ hôm nay liền do ngươi thiếp thân chiếu cố Vương phi, bảo hộ an toàn của nàng.” Thanh âm của Dạ Quân Ly lộ ra làn gió vương giả, cho người nghe mà lo sợ.
Vọng Thư Uyển
“Vâng.” Vân Thường gật đầu, lập tức đã đi tới hơi quỳ gối nói: “Vương phi, để nô tỳ hầu hạ ngươi thay y phục đi.”
Mạnh Thanh Hoan nhíu nhíu mày, nàng thế nào thành Vương phi của Dạ Quân Ly rồi?
Sắc mặt nàng không vui nhìn về phía