CHƯƠNG 224: THÂN THẾ TRƯỜNG LAN
Editor: Luna Huang
Ca ca?
Trong óc Trường Lan một mảnh hỗn độn, qua thật lâu sau hắn mới chậm rãi làm rõ lời nói của Mạc Thượng Tà.
Hắn nắm vai của Vân nhi, ấn đường chau chặt ánh mắt nhìn nàng hỏi: “Ta tại sao có thể là ca ca của ngươi?”
Vân nhi nắm chặt cánh tay của hắn không ngừng gật đầu: “Ngươi phải, phụ thân từng nói trán của ngươi có một nốt chu sa huyết sắc, rất là đẹp. Ta sẽ không nhận sai, ngươi chính là ca ca ta luôn tìm.”
Nàng khóc lóc lôi kéo tay hắn, đầy mặt lòng chua xót ủy khuất: “Ca ca, ngươi biết không? Phụ thân luôn luôn phái người tìm ngươi, chúng ta tìm ngươi hai mươi năm, suốt hai mươi năm, chưa bao giờ buông tha. Ta cuối cùng đem tìm được ngươi rồi.” Vân nhi không ngừng nức nở, ôm cánh tay của hắn khóc thương tâm.
Mi tâm của Trường Lan nhíu càng sâu, lại nghe Mạc Thượng Tà nói: “Không sai được, ngươi cùng Vân nhi cô nương vô cùng thân. Nốt chu sa giữa trán ngươi, máu của nàng đó là chứng minh tốt nhất.”
Đáy lòng Trường Lan rất loạn, nhưng hắn khiến cho chính mình bình tĩnh, muốn biết rõ ràng ngóc ngách sự tình.
“Vân nhi, nếu ngươi nói ta là ca ca của ngươi, ta đây gọi là gì? Vì sao lại thất lạc với các ngươi?” Trường Lan nhận chân hỏi nàng.
Vân nhi lau đi nước mắt khóe mắt, thanh âm hơi cứng ngắt nói: “Ngươi là ẩn thái tử của Thánh Dương quốc chúng ta, tên là Tiêu Tùng Lăng!”
Ẩn thái tử?
Trường Lan cực kỳ hoảng sợ, hắn làm sao có thể chính là thái tử của Thánh Dương quốc?
Không chỉ Trường Lan, ngay cả Mạc Thượng Tà cùng Việt Phong Linh đều là cả kinh, ánh mắt khiếp sợ nhìn Trường Lan cùng Vân nhi.
“Ta là thân muội muội cùng phụ cùng mẫu với ngươi, Trường Nhạc công chúa Tiêu Thủy Vân của Thánh Dương quốc. Nghe phụ hoàng nói, năm ấy ngươi năm tuổi đột nhiên mất tích ở hoàng cung, phụ hoàng khắp nơi tìm không được, lo âu thành bệnh, mỗi ngày cầm bức họa của ngươi ngẩn người nhớ kỹ tên của ngươi.”
Nàng xoa xoa lệ khóe mắt tiếp tục nói: “Lúc ấy ta còn trong tã lót, căn bản không có nhớ ca ca ngươi. Sau này ta trưởng thành, phụ hoàng mới nói cho ta biết về ngươi.”
Trường Lan hốt hoảng, theo lời Tiêu Thủy Vân những thứ này hắn không có chút ấn tượng, hắn chỉ nhớ được mình sống ở dược cốc, mà toàn bộ trí nhớ của hắn đều là từ lúc năm tuổi.
Hắn tuy rằng không tin trên người mình cất giấu thân thế như vậy, nhưng hình như toàn bộ hết thảy đều chứng minh hắn chính là ẩn thái tử của Thánh Dương quốc.
Trường Lan đột nhiên ngẩng đầu lên, tiếp tục hỏi Tiêu Thủy Vân: “Thánh Dương quốc không phải có ẩn thái tử sao?”
Đối với ẩn thái tử này, hắn có nghe thấy, nghe nói thái tử hàng năm bệnh quấn thân, hiếm gặp người, không gánh nổi trọng trách.
Vọng Thư Uyển.com
Tiêu Thủy Vân rút rút mũi trả