CHƯƠNG 240: HẠ ĐỘC ÁM SÁT
Editor: Luna Huang
Đầu của Mạnh Thanh Hoan loạn thành một đoàn tương hồ, nàng nhắm mắt lại bình phục lòng mình.
Bởi vì một khối thông linh ngọc, một cái nữ nhân thần bí để nàng từ thế kỷ 21 xuyên đến nơi này, gánh vác lấy sứ mệnh cứu Dạ Quân Ly.
Trước kia nàng liền kỳ quái, người nữ nhân thần bí này vì sao để nàng tới cứu Dạ Quân Ly.
Hiện giờ, nàng cuối cùng hiểu rồi.
“Tiểu Cửu, nàng làm sao vậy?” Dạ Quân Ly thấy vẻ mặt của Mạnh Thanh Hoan không đúng, thoáng khẩn trương hỏi nàng.
Mạnh Thanh Hoan nhớ tới nói lời trước kia của Dạ Quân Ly, nàng đột nhiên mở mắt, hỏi: “Có thể cho ta nhìn bức họa của mẫu hậu ngươi không?”
Ấn đường của Dạ Quân Ly nhíu lại, gật đầu, chợt từ trong thạch thất một bên địa cung lấy ra bức họa của Vu Phất Vân nói với Mạnh Thanh Hoan: “Đây là phụ hoàng tự mình vẽ.”
Hắn mở bức họa ra, lộ ra nữ tử cười yếu ớt tướng mạo duyên dáng thanh lịch tuyệt mỹ, mà Mạnh Thanh Hoan dị thường quen thuộc.
Chính là Vu Phất Vân nàng gặp qua trước đó, chẳng qua trên bức họa càng tuổi trẻ một ít!
Nàng có thể tin tưởng, Vu Phất Vân chính mình trước đó gặp qua không phải quỷ! Nếu là quỷ, tướng mạo chắc là sẽ không thay đổi, nàng hẳn là còn trẻ như vậy mới đúng.
Nhưng Vu Phất Vân nàng nhìn thấy, là một nữ nhân trung niên!
Đến tột cùng đây là có chuyện gì?
Mạnh Thanh Hoan trong lúc giật mình nhớ tới thân thế của mình, Vu Phất Vân từng nói mười tám năm trước, là nàng đem Mạnh Cửu Nhi mệnh phạm tử kiếp, cũng chính là bản thân, đưa đến hiện đại.
Mà mẫu thân của Dạ Quân Ly chết ở hai mươi bốn năm trước, suy tính như thế, Thuần Giai hoàng hậu đã qua đời này, có lẽ căn bản không có chết.
Nếu nàng có thể đưa Mạnh Cửu Nhi đến hiện đại, như vậy liền nhất định có thể đưa bản thân qua đó!
Mạnh Thanh Hoan hình như giật mình khai ngộ, nàng không che giấu được vui sướng, tính toán đem sự tình chân tướng đều nói cho Dạ Quân Ly: “Dạ Quân Ly, mẫu thân ngươi. . .” Nàng mới nói một nửa, đột nhiên một trận mê muội mãnh liệt làm cho tứ chi nàng suy yếu.
Ngay cả Dạ Quân Ly bên cạnh đều nâng trán cước bộ chậm rãi hoảng, chỉ nghe bùm hai tiếng, Lăng Túc cùng Vân Thường mất đi tri giác ngã trên mặt đất.
Đồng tử của Dạ Quân Ly mạnh mẽ co rụt lại, hắn gắt gao ôm Mạnh Thanh