CHƯƠNG 245: XIN LỖI
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan nghe người ngoài cửa đi xa, nàng mới mở mắt, đối thoại mới vừa rồi một chữ cũng không sót đều lọt vào tai của nàng.
Vì tìm được Thương Minh, Dạ Mạch Hàn cùng Tiêu Thủy Vân bàn chuyện làm ăn.
Còn có chính là Vân Thường cùng Lăng Túc mất tích sao?
Là người ám sát Dạ Quân Ly mang bọn hắn đi? Nàng nhắm mắt lại cẩn thận nghĩ nghĩ, một cái tên thoáng hiện ra trong óc.
Tiêu Cảnh Lương, An vương thế tử! Nàng giống như nhớ rõ lúc ấy Dạ Quân Ly kêu đúng là tên này! Nhưng hắn làm sao vào trận pháp thủ hộ của phượng lăng?
Trong chuyện này đến tột cùng cất giấu huyền cơ gì? Bất kể là cái gì, nàng cũng cần điều tra ra, còn có đại thù này!
Nhớ tới mới vừa rồi việc làm ăn Tiêu Thủy Vân cùng Dạ Mạch Hàn làm, Mạnh Thanh Hoan cảm thấy đây thật đúng là cơ hội báo thù thật là tốt!
Mạnh Thanh Hoan giãy dụa muốn ngồi dậy, nhưng đột nhiên cảm thấy bên cạnh người truyền đến một dòng hơi lạnh u ám, nàng hỗn loạn nhìn lại, đã thấy Dạ Quân Ly nằm ở bên người của nàng.
“Dạ Quân Ly.” Hai tròng mắt của Mạnh Thanh Hoan ẩm ướt, nàng nhìn thấy thi thể tĩnh trầm của nam nhân kia, nhắm chặt hai mắt, không có sinh cơ, như lần đầu tiên nàng quan tài ở thanh lăng địa cung gặp được.
Lúc ấy, địa cung bị chung quanh bố trí khốn long cục, lại bởi vì trên người hắn có thông linh ngọc. Cho nên vây khốn hồn phách của hắn. Không đến mức du đãng chung quanh.
Mà bây giờ, thông linh ngọc nát, đó là khốn long cục cao minh đều không hữu dụng.
Nội tâm Mạnh Thanh Hoan thê lương một mảnh, nàng cúi người sang, cẩn thận ngũ quan tuấn lãng của Dạ Quân Ly, tay nhỏ bé nhẹ nhàng phất qua trên mặt hắn, thanh âm hòa cùng nước mắt nói thật nhỏ: “Dạ Quân Ly, ta sẽ không từ bỏ, ta nhất định có thể cứu ngươi.”
Nàng nhẹ nhàng hôn môi mỏng của hắn, nước mắt rơi trên gương mặt không có nhiệt độ của hắn.
Vọng Thư Uyển.com
“Còn có Vân Thường cùng Lăng Túc, ta sẽ cứu bọn họ, Dạ Quân Ly ngươi yên tâm, Mạnh Thanh Hoan ta nhất định sẽ trở nên cường đại, mối thù của ngươi ta cũng nhất định sẽ báo. Chờ ngươi tỉnh lại, nhìn thấy chính là cái ta hoàn toàn khác.” Mạnh Thanh Hoan hàm chứa lệ hướng về phía hắn dương môi