CHƯƠNG 289: THỦY TẠ CA THANH
Editor: Luna Huang
Ban đêm, thuỷ tạ các quý nhân trong cung dùng để xem kịch nghe khúc, không có một bóng người.
Trong bóng đêm an tĩnh, ngoài thủy tạ các truyền đến thanh âm của nam nhân.
“Cẩn thận tìm, nếu là tìm được chuỗi ngọc của công chúa điện hạ, công chúa tất có trọng thưởng.” Ngoài thủy tạ các, nam nhân cả người phục sức thống lĩnh Vũ Lâm quân đang chỉ huy thủ hạ tìm đồ vật.
Liền nghe, trong thuỷ tạ các truyền đến tiếng ca thấp thấp của nữ tử: “Oán công tử hề trướng vong quy, quân tư ngã hề bất đắc nhàn, phong táp táp hề mộc tiêu tiêu, tư công tử hề đồ ly ưu!”
Tiếng ca không u này chậm rãi tản ra trong bóng đêm, phá lệ thê lương, mấy người Vũ Lâm quân đều ngẩng đầu ghé mắt, nhìn thuỷ tạ các đóng chặt.
Nhưng tiếng ca lại đột nhiên đình chỉ, bóng đêm an tĩnh như trước, mới vừa rồi dường như chỉ là ảo giác của bọn họ.
“Trầm thống lĩnh, ngươi có nghe có ngươi đang hát hay không?” Có người thực sự hiếu kỳ, không khỏi ngẩng đầu nhìn thống lĩnh của bọn họ.
Bọn họ đều là Vũ Lâm quân thuộc đông cung, mới vừa rồi tuần tra chung quanh đông cung, gặp Trường Nhạc công chúa, Trường Nhạc công chúa nói nàng ở phụ nhà thuỷ tạ các làm mất chuỗi ngọc, đặc biệt sai phó thống lĩnh Vũ Lâm quân Trầm Nhàn mang theo bọn họ tới đây tìm kiếm.
Trong cung ai chẳng biết, Trường Nhạc công chúa rất được hoàng thượng sủng ái, bởi vậy công chúa mệnh lệnh, bọn họ không dám không nghe theo!
Tiếng nói của người này vừa dứt, tiếng ca lại truyền tới, còn kèm theo thanh nức nở thấp thấp của nữ tử, phá lệ quỷ dị.
Mọi người không khỏi rùng mình một cái, chợt nghe thanh âm trầm thấp của Trầm Nhàn nói: “Mấy người các ngươi theo ta vào xem.”
“Vâng.” Mấy người lên tiếng trả lời, đều theo sau lưng Trầm Nhàn, đẩy đại môn đóng chặt nhà thuỷ tạ các ra.
Đã thấy, trên sân khấu lớn như vậy, sa mạn phiêu phiêu, trong lúc mơ hồ có dáng người mạn diệu của nữ tử đang múa, kèm theo một luồng gió lạnh kinh người, để cho bọn họ không khỏi rùng mình một cái.
Vọng Thư Uyển.com
“Ngươi là ai?” Trầm Nhàn thấy có người đơn độc xông vào thủy tạ các, mâu quang sâu sâu, rút