CHƯƠNG 314: CHUYỆN XƯA CỦA LÂU TƯỚNG
Editor: Luna Wong
Dạ Quân Ly nghe lời này, mi tâm khẽ động, gợn sóng đáy mắt hơi nổi lên, bất quá chỉ chốc lát lại hóa thành bình tĩnh.
Hắn đột nhiên cười to hai tiếng, đáy mắt có khinh miệt và trào phúng nhàn nhạt: “Lâu Vũ Thần, bổn vương vẫn cho ngươi là chính nhân quân tử, nhưng không nghĩ tới ngươi bất lực như thế!”
Thần sắc của Lâu Vũ Thần không động, thanh âm lãng nói: “Chỉ cần có thể có được thứ mình muốn, bổn tướng có thể không từ thủ đoạn!”
Dạ Quân Ly khẽ cười một tiếng, nâng mắt nhìn về phía Lâu Vũ Thần hỏi hắn: “Nếu ngươi ngưỡng mộ tiểu cửu, vì sao không có được lòng nàng trước khi bổn vương gặp phải nàng? Tại sao phải chờ bổn vương thích nàng, ngươi mới đến tranh đoạt với bổn vương?”
(Luna: lựu đạn, nghe câu này tức quá mợi)
“Sao vương gia biết trong lòng nàng không có ta? Ta quen biết nàng ba năm có thừa, trên đời này không ai hiểu nàng hơn ta, quan tâm nàng hơn ta?” Sắc mặt Lâu Vũ Thần hơi đổi một chút, giữa hai lông mày có chút kích động.
“Nếu là như vậy, sao ngươi để cho nàng đặt mình trong nguy hiểm?” Nếu ngươi có quan hệ sâu đậm với nàng, quan tâm như vậy, vì sao ngươi không bảo hộ nàng thật tốt, mà là để cho nàng tao ngộ hiểm cảnh, bị phối minh hôn với bổn vương?” Giọng nói của Dạ Quân Ly nặng, những câu chỉ trích, đâm thẳng đáy lòng của Lâu Vũ Thần.
Tay của Lâu Vũ Thần ẩn trong tay áo, gân xanh trên trán nhảy nhảy.
Chợt nghe Dạ Quân Ly giận xích: “Lâu Vũ Thần , là ngươi mất đi cơ hội có được nàng. Ngươi thấy nàng cùng bổn vương lâu ngày sinh tình, mà quên lãng chuyện cũ của các ngươi, nên sinh không cam lòng, trăm phương ngàn kế muốn diệt trừ bổn vương, cướp lại nàng!”
“Là ngươi không quý trọng, không thể trách người khác, là ngươi đích thân đưa nàng vào trong tay của bổn vương, quả đắng này ngươi phải chịu!” Ánh mắt của Dạ Quân Ly khinh miệt đảo qua Lâu Vũ Thần, nhìn hắn bị đâm đến chỗ đau thì trên mặt lạnh lùng.
Lâu Vũ Thần hít sâu một hơi, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Vọng Thư Uyển.com
Ba năm trước đây, hắn trên đường cái gặp phải Mạnh Cửu Nhi, lúc đó nàng bởi vì bị người đuổi theo, chạy lên xe ngựa của hắn ;ánh nạn.
Hắn vĩnh viễn nhớ kỹ dáng dấp lúc đó của nàng, trong kinh hoảng mang theo một ít hưng phấn, còn dùng một loại thần sắc rất tùy ý đánh giá hắn.
Hắn cảm