CHƯƠNG 32: PHONG THỦY CỦA KÍNH VƯƠNG PHỦ
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan nghe được tên của Lưu Cảnh liền biết hắn là ai, đã nhiều ngày ở vương phủ, nàng ít nhiều cũng biết một ít tình huống.
Hơn nữa nàng biết, Dạ Quân Ly cùng Lưu Cảnh cảm tình thâm hậu, bởi vì Lưu Cảnh là hắn một tay bồi dưỡng,
Dạ Quân Ly khó đè nén tâm tình kích động, mấy ngày nay hắn vẫn luôn đang âm thầm điều tra chân tướng Long Đằng quân bị huỷ diệt, thế nhưng lại không có tiến triển gì.
“Lưu Cảnh, nếu trở về thì hảo hảo dưỡng thương, bổn vương còn rất nhiều chuyện muốn giao cho ngươi làm, nhất định phải điều dưỡng tốt thân thể, biết không?” Lưu Cảnh thiên tư thông minh rất có dầu óc, Dạ Quân Ly có chút coi trọng hắn, đối với hắn càng kỳ vọng cao.
Lưu Cảnh khó nén tâm tình kích động, hai tay hắn ôm quyền ngạnh đáp: “Vâng.”
Dạ Quân Ly vỗ vỗ vai Lưu Cảnh, trên mặt lộ ra cười vui mừng, lập tức để Lăng Túc mang theo Lưu Cảnh đi xuống nghỉ ngơi trước.
Bình phục tâm tình, Dạ Quân Ly nhớ lại chính sự, mới nói với Trường Lan: “Trường Lan, đa tạ ngươi tiễn Lưu Cảnh về, lúc này bổn vương còn có một việc cần ngươi tương trợ.”
Trường Lan hơi thiêu mi, ôn nhuận cười ánh mắt khẽ quét Dạ Quân Ly cùng Mạnh Thanh Hoan, cười hỏi: “Vì Kính Vương khán chẩn?”
Mạnh Thanh Hoan cả kinh, ánh mắt sâu đậm nhìn về phía Trường Lan, nghe Dạ Quân Ly nói. Trường Lan từ mười tuổi liền theo dược thánh học y, mà hắn còn từng cứu mạng Dạ Quân Ly, vì vậy quan hệ của hai người này có chút thân hậu.
Y thuật của Trường Lan ở kinh thành cũng là hưởng dự bất phàm, mà cử chỉ của ôn nhã, cư xử có mỹ danh quân tử, bách tính đều gọi hắn công tử Trường Lan, hoặc là y tiên.
Chỉ là người này hành tung bất định, thích du lịch thiên hạ. Chỉ tiếc Dạ Quân Ly trọng thương, Trường Lan không ở kinh thành, bằng không, Dạ Quân Ly làm sao dễ dàng vong thân?
Vọng Thư Uyển.com
“Công tử làm sao biết phải đi thăm Kính Vương?” Mạnh Thanh Hoan hiếu kỳ không ngớt.
Trường Lan bất đắc dĩ lắc đầu chỉ chỉ Dạ Quân Ly, khẩu khí có chút oán hận: “Mỗi lần Vương gia mời ta hồi kinh, đều là xem bệnh cho hắn. Nhưng mặc dù hắn có bệnh ta cũng vô pháp trị liệu, hắn lại gấp