CHƯƠNG 379: MỞ PHƯỜNG TRÀ
Editor: Luna Wong
Mạnh Thanh Hoan trong một ngày từ yêu tinh họa nước biến thành phúc tinh quý nữ, cảm giác này thực sự là quá huyền diệu.
Ở trong ám thán cổ nhân mê tín bất trị, đồng thời cảm xúc càng nhiều hơn của nàng chính là, thiên hạ này quả nhiên vẫn là của bách tính.
Ở trên tế đài, nàng phân minh thấy sắc mặt Dạ Đình Giang chìm đến xấu xí, lại chỉ có thể cắn răng thừa nhận nàng là phúc tinh, còn phong thưởng nàng và nương nàng.
Có thể thấy được làm đế vương, làm bất cứ chuyện gì cũng là phải thâm tư thục lự.
Linh Hư và Dạ Quân Ly ra một chiêu này, lại là để Dạ Đình Giang và Ngọc gia có điều kiêng kỵ, bởi vì nếu nàng xảy ra chuyện gì, giang sơn Dạ Chiêu cũng xong luôn!
Đừng nói, cảm giác này thực sự là thoải mái.
Mạnh Thanh Hoan có chút đắc ý bắt chéo hai chân, ngồi trong phòng khách thản nhiên uống trà, chợt nghe tiếng cười của Dạ Mạch Hàn ôn lãng truyền đến: “Nhìn bộ dáng này của ngươi, là muốn lên trời sao? Phúc tinh quý nữ!”
Khi nói chuyện, Dạ Mạch Hàn và Dạ Quân Ly đi đến.
Mạnh Thanh Hoan vội vội vàng vàng gọi Vân Thường dâng trà, như hiến vật quý nói rằng: “Tới thật đúng lúc, nếm thử vân vụ nhất ngự cống cực phẩm tốt của chỗ ta, tuyệt đối là trà ngon.”
Nghe vân vụ ngự cống, mi của Dạ Quân Ly không tự chủ tụ lại, chuyện Lâu Vũ Thần tặng lá trà cho nàng, hắn đương nhiên biết.
Bất quá đối với chuyện Mạnh Thanh Hoan thu lá trà, hắn lại ủng hộ.
“Lâu hồ ly này thật đúng là nỡ đặt vốn, dĩ nhiên đưa hết trà trong phủ cho ngươi. Bổn vương lớn như vậy, vân vụ ngự cống cực phẩm là đến nhìn đều chưa từng nhìn thấy.” Dạ Mạch Hàn lắc đầu cảm khái, gương mặt u oán.
Mạnh Thanh Hoan hùng hồn nói: “Vậy lúc ngươi đi liền mang một rương đi, phản chính nhiều như vậy ta cũng uống không hết.”
“Thanh Hoan a Thanh Hoan, ngươi quả nhiên là rộng lượng, ta đây không khách khí nữa.” Dạ Mạch Hàn cười rạng rỡ, không chút khách khí nhận.
Bookwaves.com
Khi nói chuyện, Vân Thường dâng trà đến, Dạ Quân Ly khẽ ngửi trà hương của vân vụ, cười nói: “Tiểu cửu, nhiều lá trà như vậy nàng là dự định uống cả đời sao?”
“Uống mười ngày ta đã chán rồi, còn cả đời, thôi đi! Ta đã sớm nghĩ xong rồi, ta muốn biến những lá trà này thành tiền.” Lúc nói chuyện hai mắt của nàng sâu kín nhìn Dạ Quân Ly, hình dạng mắt ba ba như thế vừa nhìn liền biết có chuyện cầu.
Dạ Quân Ly giơ giơ lên khóe môi, cưng chìu nhìn nàng: “Nói đi, định làm gì?”
Mạnh Thanh Hoan cười hì hì lôi kéo cánh tay của hắn nói: “Dạ Quân Ly, ngươi cho ta