CHƯƠNG 382: DOANH NGUYỆT CHI MÊ 3
Editor: Luna Wong
Thương Minh gật đầu, ngẩng đầu nhìn Doanh Nguyệt, con ngươi u lam nhạt như kính hồ, từ từ nói: “Di nguyện của nẫu thân sinh tiền đó là tìm được muội muội thất tán, hôm nay Thương Minh rốt cuộc tìm được ngươi, cũng coi như hoàn thành di nguyện của mẫu thân.”
“Di nguyện!” Thân thể của Doanh Nguyệt nhoáng lên, trong con ngươi nổi lên một tầng hơi nước lẩm bẩm nói: “Tỷ tỷ nàng. . . Đã không ở nhân thế?”
Nàng đột nhiên giơ tay lên che mặt, bi thống nói: “Nhưng ta còn chưa từng gặp qua nàng, nàng thế nào đã không ở nữa?”
Thương Minh rũ mâu, thanh âm u tĩnh than thở: “Sinh tử có mệnh, mong rằng di nương nén bi thương.”
Doanh Nguyệt phất lệ ở khóe mắt, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hắn, hỏi: “Ngươi làm sao tìm được ta?”
“Là Thanh Hoan, nàng có thể sử dụng thông linh ngọc, ta liền biết nàng là người trong thần tộc. Nhưng phụ thân và mẫu thân chỉ có một hài tử là ta, nên, ta đoán nàng có lẽ là nữ nhi của di nương. Khi ta biết được thân thế của Thanh Hoan, liền tới tìm tung tích của di nương.”
Lúc đó hắn cho rằng mẫu thân của Mạnh Thanh Hoan đã chết, ai biết trung gian lại có khúc chiết như vậy.
Doanh Nguyệt nghe được thông linh ngọc, tâm không khỏi cả kinh, mi tâm nàng nhíu lại nhìn Thương Minh: “Thông linh ngọc, vì sao lại là thông linh ngọc?”
Nàng chưa từng thấy qua dáng dấp của thông linh ngọc ra sao, nhưng nàng lại biết sự tồn tại của mình liền là bởi vì thông linh ngọc.
Vật này tựa như ác mộng của nàng, lái đi không được!
“Đối thoại của ngươi và nam nhân mới vừa rồi, ta đều nghe được, di nương, có thể cùng ta ngươi nói một chút cố sự không? Như vậy ta mới có thể biết phải giúp ngươi như thế nào!”
Bookwaves.com
Mới vừa rồi tới đây, hắn phát hiện có người tới sớm hơn, nên hắn chỉ có thể núp trong bóng tối, nghe Thượng Quan Quyết và Doanh Nguyệt nói chuyện vào trong tai.
Có thể nam nhân kia quá mức kích động, cho nên mới không có phát giác sự hiện hữu của hắn.
Dạ Quân Ly vẫn đang tìm dư nghiệt của Thiên Linh quốc, nguyên lai đang ở trước mắt, nhưng bí mật này hắn lúc này vẫn không thể nói!
Thần sắc của Doanh Nguyệt buồn bã, con ngươi mê ly tràn đầy bi thương và tiêu điều, nàng khinh