CHƯƠNG 395: CHINH PHỤC NAM NHÂN
Dịch giả: Luna Wong
Đôi mi thanh tú của Mạnh Thanh Hoan giương lên cười cười tính là cam chịu, nàng cầm
ấm trà rót trà cho bọn họ, đề cử nói: “Đều nếm thử, đây chính là trà vân vụ cực phẩm.”
Mông Lung rất không khách khí, nàng nâng chung trà lên khẽ ngửi trà hương khen: “Lá trà cua Lâu hồ ly đưa quả nhiên là cực phẩm.”
Mạnh Thanh Hoan từ chối cho ý kiến, ánh mắt của nàng hơi đổi, nhìn về phía Tiêu Thủy Vân có thanh âm ý tứ hàm xúc khác hỏi: “Công chúa, sao ngươi không uống trà?”
Tiêu Thủy Vân bĩu môi nói: “Trà có cái gì ngon để uống.” Theo nàng, trà trong thiên hạ đều là một vị, không có gì ngon để uống.
Mạnh Thanh Hoan lắc đầu nói: “Trà này tựa như nam nhân, phải tế tế thưởng thức, trên đời này trà loại hàng vạn hàng nghìn, luôn luôn khẩu vị ngươi thích. Nam nhân cũng thế, trên đời này cũng sẽ có một nam nhân làm ngươi động tâm, để ngươi nhớ mãi không quên!”
Tiêu Thủy Vân nghe lời này, trong óc liền hiện ra dung nhan bất cần đời, vĩnh viễn mang theo tiếu ý ôn hòa đạm nhiên tiêu sái của Dạ Mạch Hàn, nàng thất thần chỉ chốc lát, chợt nghe Mạnh Thanh Hoan hỏi nàng: “Công chúa nghĩ tới ai? có phải là Kính vương điện hạ không?”
“Mới không phải.” Tiêu Thủy Vân có loại cảm giác bị người rình ra tâm tư, nàng vội vội vàng vàng nâng chung trà lên đổ một ngụm lớn.
Mạnh Thanh Hoan lại than thở: “Công chúa, trà không phải uống như vậy, ngươi phải từ từ phẩm, thử tới, thử lui. Đối đãi nam nhân cũng là đạo lý đồng dạng!”
Tiêu Thủy Vân bưng chén trà trong tay, gương mặt kinh ngạc nhìn nàng.
Mạnh Thanh Hoan nghiêm túc, nói rằng: “Mượn lời của Kính vương điện hạ mà nói, công chúa cho rằng Kính vương là một người thế nào?”
Tiêu Thủy Vân cơ hồ là không chút nghĩ ngợi nói rằng: “Hỗn đản, vô sỉ, phúc hắc, miệng mồm ác độc!” Nàng dừng một chút, đột nhiên nhớ lại đêm hôm đó Dạ Mạch Hàn say rượu, thần tình không khỏi chần chờ chỉ chốc lát, trên mặt có chút mê man.
Mạnh Thanh Hoan không nghĩ tới, Dạ Mạch Hàn ở trong lòng Tiêu Thủy Vân có nhiều khuyết điểm như vậy, thật là làm cho người ngoài ý.
“Vậy có phải công chúa thường thường bị hắn tức giận đến giơ chân, đầy bụng lửa giận không thể phát ti.ết, hận không thể ăn hắn hay không?” Mạnh Thanh Hoan tiếu ý nhợt nhạt hỏi.
Tiêu Thủy Vân không ngừng gật đầu, coi như tìm được rồi tri kỷ.
Mạnh Thanh Hoan cười cười nói: “Nhưng ta cảm thấy, đối phó Kính vương điện hạ kỳ thực rất đơn giản, hắn hỗn đản ngươi hỗn đản hơn hắn, hắn vô sỉ ngươi càng vô sỉ hơn hắn. Ngươi phải học lấy nhu thắng cương, nếu như hắn chọc giận ngươi, ngươi chen mất giọt nước mắt giả yếu, xem hắn không tước vũ khí lệch sao?”
Tiêu Thủy Vân trừng một đôi mắt to, cả kinh nói: “Đây. . . Thực sự được sao?”
“Đó là tự nhiên, đối phó nam nhân ngươi có thể bắt được nhược điểm của hắn, treo đủ khẩu vị của hắn, thời điểm nên cường thế thì cường thế, nên mềm yếu thì mềm yếu. Phải có cá tính của mình, không thể làm ra vẻ kiều nhu như nữ tử trong khuê phòng, nhược tú xuất chân ngã, bày mặt tốt nhất của bản thân ra cho hắn