CHƯƠNG 455: LỆ QUỶ ĐỊA NGỤC 2
Dịch giả: Luna Wong
Mị Nguyệt thấy hận ý bốc cháy lên trong đáy mắt của Ngọc Lăng Phong, khóe môi nàng ẩn dưới cái khăn che mặt cong lên.
“Làm người có cái gì tốt, sau này ngươi liền làm ác quỷ của địa ngục đi, đem những người mang lại thống khổ vận rủi mang cho ngươi cùng xuống địa ngục vĩnh viễn không thấy được ánh sáng nữa.”
Nàng âm trắc trắc cười, từ trong lòng móc ra một bình sứ đặt ở bên cạnh thân Ngọc Lăng Phong.
“Đây là lệ quỷ đan, ăn vào xong tăng mấy lần công lực, trợ ngươi báo thù! Bất quá ta muốn ngươi hết thảy đều phải nghe ta, bởi vì cái mạng này của ngươi là của ta, ta bảo ngươi sống ngươi liền sống, nếu ta bảo ngươi chết, ngươi phải chết!”
Mị Nguyệt cư cao lâm hạ nhìn hắn, đáy mắt là tiếu ý tình thế bắt buộc.
Ngọc Lăng Phong ngước mắt nhìn nữ nhân có chút tà mị kia, ánh mắt của hắn hơi trầm xuống một cái, ám ách thanh âm hỏi: “Vì sao phải cứu ta?”
Mị Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, xoay người sang chỗ khác, thanh âm khinh thường nói: “Bởi vì cừu nhân của ngươi cũng là cừu nhân của ta, ta chỉ là muốn lợi dụng ngươi giết Dạ Đình Giang mà thôi.”
“Vì sao ngươi cho là ta nhất định sẽ đáp ứng ngươi?” Mặc dù trong lòng Ngọc Lăng Phong có hận, nhưng từ trước đến nay trong lòng hắn tràn đầy ngông nghênh, làm sao chịu bị người lợi dụng?
Tiếng cười tà mị âm hàn của Mị Nguyệt lại vang lên, thanh âm kia sâu kín lại càng làm cho người sợ hơn ác quỷ: “Ngươi nhất định sẽ đáp ứng, bởi vì muội muội của ngươi An Bình quận chúa còn đang trên tay của ta. Ngươi biết ta là một ma quỷ, từ trước đến nay chẳng biết hai chữ thiện lương viết thế nào!”
Đôi tay kia của Ngọc Lăng Phong chợt nắm chặt, đáy mắt xẹt qua một tia âm vụ.
Mị Nguyệt khẽ liếc hắn một mắt, lại nói: “Nếu ta có thể cứu ngươi, tự nhiên có thể giết ngươi. Nhưng về phần muội muội của ngươi, ta có thể có thể hiến nàng cho Dạ Đình Giang. . .”
Con ngươi lãnh duệ của Ngọc Lăng Phong thu lại, cả người không ngừng run rẩy, hắn cắn răng thanh âm không cam lòng lại bất đắc dĩ nói: “Ta đáp ứng ngươi!”
Mị Nguyệt cười ha hả, nàng hài lòng nhìn Ngọc Lăng Phong, con ngươi u nhược chiếu lấp lánh: “Người thức thời mới là trang tuấn kiệt. Sau này ta là chủ tử của ngươi, Ngọc Lăng Phong đã chết, từ nay về sau ngươi cứ gọi là Quỷ Lệ đi!”
Ngọc Lăng Phong từ từ nhắm hai mắt, hai tay nắm chặt thành quyền!
Quỷ Lệ, Quỷ Lệ!
Ác quỷ trở về!
Những người đưa