CHƯƠNG 48: CHÂN TƯỚNG 2
Editor: Luna Huang
Lưu Hồng cùng Mạnh Đức Hoài đều lắc đầu, bọn họ cũng không biết chủ sử sau màn là người phương nào.
Dạ Quân Ly đứng lên, hướng phía Dạ Đình Giang hơi thi lễ nói rằng: “Phụ hoàng, việc này nếu là Trương Tấn Phong tố cáo, không bằng từ hạ thủ của hắn, tra rõ Ngự Sử đài Trương phủ, xem thử có khả năng tìm ra một tia đầu mối.”
Dạ Đình Giang gật đầu, lập tức phân phó thống lĩnh ngự lâm quân La An: “Tức khắc lục soát Trương phủ, không được có sai lầm!”
La An ôm quyền ứng tiếng vâng, lập tức mang người xuất cung.
Trên quan tinh thái, thi thể của Trương Tấn Phong đã bị mang xuống, nhưng bách quan cũng chưa lấy lại tinh thần với màn trời phạt lúc nãy, mỗi người bất an như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Mạnh Thanh Hoan cầm hàn quang kiếm trong tay đi tới trước mặt của Lâu Vũ Thần, hai tay đem kiếm trình lên mỉm cười nói: “Lâu tướng, xem ra ngươi thanh vấn nguyệt của Hiên vương phủ vô duyên, hàn quang kiếm này hôm nay mới khai quang, quang mang so với trước đây càng sâu, là một thanh bảo kiếm hiếm có, mong rằng Lâu tướng quý trọng.”
Trong mắt Lâu Vũ Thần lóe lên một kinh diễm, ánh mắt của hắn trầm trầm nhìn chằm chằm Mạnh Thanh Hoan, chậm rãi gật đầu một cái nói: “Đó là được phúc khí của Mạnh cô nương, mới có thể làm cho ta một lần nữa có được bảo kiếm này.” Hắn nói tiếp nhận hàn quang kiếm, giao cho thị vệ bên cạnh.
Mạnh Thanh Hoan mỉm cười, đang muốn xoay người rời đi.
Lâu Vũ Thần đột nhiên gọi nàng: “Mạnh cô nương, bổn tướng có thể mời ngươi một ly?” Hắn nói, nâng rượu ngon trên bàn lên đưa tới.
Mạnh Thanh Hoan có chút vô cùng kinh ngạc, nàng từ trước đến nay sẽ không biết uống rượu, nhưng nếu như trước mặt nhiều triều thần như vậy cự tuyệt Lâu Vũ Thần tựa hồ không tốt, chính do dự, trước mắt nàng thoảng qua một cái bóng, đã thấy Dạ Quân Ly đi đến, đưa tay nhận lấy ly rượu Lâu Vũ Thần đưa tới.
“Tửu lượng của Cửu nhi quá kém, vẫn là bổn vương thay nàng uống đi.” Dạ Quân Ly giơ ly rượu lên hướng về phía Lâu Vũ Thần biểu ý lập tức dương tay uống một hơi cạn sạch.
Lâu Vũ Thần cười cười, bưng ly trước mặt mình lên uống.
Lại nghe một đạo tiếng cười thanh lãng truyền tới: “Quả nhiên là nữ nhi đã gả ra ngoài, như nước đã tát đi, Mạnh đại nhân vẫn còn mang tội quỳ, Mạnh cô nương lại ở chỗ này xuất tẫn danh tiếng. Đây chẳng lẽ chính là hiếu đạo của Mạnh gia?”
Vọng Thư Uyển.com
Dạ Huyền Tân hừ nhẹ một tiếng, mặt lộ vẻ chẳng thèm, tiếp tục