CHƯƠNG 59: CHÍNH CÓ Ý ĐÓ
Editor: Luna Huang
Dạ Mạch Hàn uống hai hớp trà, nói lên chuyện hôm nay, không khỏi cảm khái nói: “Chuyện hôm nay, tam đệ ngươi ứng đối tốt.”
Lúc đầu, Phong Nguyệt Bạch nhìn ra Mạnh Thanh Hoan gặp nạn, lúc đó hắn liền biết mình là quý nhân của nàng, có thể giúp nàng hóa hiểm vi di. Nhưng thực hắn biết rõ, mặc dù tối nay hắn không có xuất thủ, lấy thủ đoạn tâm tư của Dạ Quân Ly nhất định có thể tự bảo vệ mình.
Mà hắn bất quá là dệt hoa trên gấm, để bố cục đây hết thảy trở nên hoàn mỹ!
“Nếu không có nhị ca bang trợ, chỉ sợ không có diễn được hí đặc sắc như vậy.” Lòng Dạ Quân Ly biết rõ, nếu Trương Tấn Phong sống, thái tử kiên quyết sẽ không thất thế.
Mặc dù lục soát Trương phủ thấy vật chứng liên quan đến thái tử, đến lúc đó Ngọc gia cùng với an quốc công cũng sẽ đem tội danh đội lên trên người một mình Trương Tấn Phong.
Lúc đầu hắn bày chỉ là muốn cho thái tử một bài học, ai biết hí trời phạt vừa ra, suýt nữa hủy tiền đồ của thái tử, còn Ngọc gia cùng an quốc công té một cú to!
Dạ Mạch Hàn khẽ gật đầu, lại nói: “Thái tử ăn thiệt, Ngọc gia cùng an quốc công định sẽ không từ bỏ ý đồ. Yến thượng hôm nay Thanh Hoan dụ cho người chú mục, chỉ sợ…”
Dạ Mạch Hàn muốn nói lại thôi, ánh mắt hơi có chút lo lắng nhìn về phía Dạ Quân Ly.
“Ta đương nhiên biết, nàng lưu ở bên cạnh ta sẽ nhiều một phần nguy hiểm. Hơn nữa phụ hoàng có ý định để ta thú Trường Nhạc công chúa của Thánh Dương quốc, ta nếu vi phạm ý tứ của hắn, chỉ sợ tiểu Cửu khó giữ được tính mạng.” Dạ Quân Ly khẽ thở dài một tiếngm trên nét mặt sinh ra một bất đắc dĩ cùng lo lắng.
Hắn dừng một chút lại nói: “Cũng may hôm nay tìm được biện pháp để ta khôi phục nhịp tim, như vậy ta cũng có thể yên tâm tiễn nàng đi!”
Dạ Quân Ly rất rõ ràng, hôm nay khiển uy hiếp không được đám người Ngọc gia cùng an quốc công. Bọn họ tất nhiên vẫn là sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp bỏ hắn, nếu như hắn quá quan tâm Mạnh Thanh Hoan, thế tất sẽ đem nàng đặt mình trong nguy hiểm.
Hắn duy nhất có thể làm, chỉ có tiễn nàng đi!
Vọng Thư Uyển.com
Dạ Mạch Hàn minh bạch khổ tâm của hắn, nhưng là nghĩ đến chuyện Mạnh Đức Hoài chỉ chứng Dạ Quân Ly mâu quang của hắn chợt phát lạnh trầm giọng nói: “Mạnh Đức Hoài người này nhìn qua cũng không an phận.”
Dạ Quân Ly hừ nhẹ một tiếng, khóe môi xẹt qua một ngoan: “Nhị ca