Khuất Ngôn Chấn vậy mà chiều theo ý cô, hắn ngẫm nghĩ rồi khảng khái được:
- Đúng, ai khác chứ đối với em tôi không thể để tình ta tạm bợ được
Dứt lời, hắn đứng dậy cầm lấy chiếc váy hai dây rồi mặc lại cho Tuệ San, thu dọn ít đồ lặt vặt quan trọng rồi kéo nữ nhân này lên xe phóng thật nhanh về Khuất gia.
Lên tới phòng, Ngôn Chất thật nhanh cởi chiếc áo sơ mi đen ra rồi vứt xuống ghế, nam nhân toan ôm lấy Tuệ San thì cô né sang bên rất nhanh khiến hắn suýt ngã hụt.
Tiếng cười của tiểu thỏ vang lên vui vẻ, cô chế nhạo:
- Ngài Khuất, sống chậm thôi...!haha
Ngôn Chấn thở dài, tay chống nạnh rồi đoán chắc nữ nhân đây hôm nay nổi hứng chơi đùa, không dễ gì dâng mình lên miệng hổ như vậy.
Hắn cười nhẹ, hỏi:
- Em muốn làm gì trước tiên?
Tuệ San nhún vai, cởi chiếc váy hai dây đó tuột thẳng xuống sàn rồi chạy một mạch lao tới Khuất Ngôn Chấn, cơ thể hắn vững chãi đứng im đỡ cơ thể nữ nhân nhảy bổ lên mình.
Tuệ San vui vẻ đáp:
- Đi tắm trước đi
Cả hai di chuyển về phía phòng tắm, nước bắt đầu phun ra từ miệng con sư tử trên thành bồn che xấp nửa bụng Ngôn Chấn.
Hơi nóng bốc lên khiến không gian xung quanh thêm phần mụ mị, bàn tay Ngôn Chấn sờ nắn qua từng nấc da thịt rồi bất giác, hỏi một câu có phần vô nghĩa:
- Sao da em mịn thế?
Tuệ San ngồi trong lòng hắn rồi nhăn mày, sao cô có thể biết, có thể là cơ địa nữ nhân dễ tính nên da dẻ luôn tươi mới hay là chế độ ăn uống ngủ nghỉ phù hợp? Nữ nhân khoác tay lên cổ Ngôn Chấn, ngón tay rờ nhẹ quanh môi kèm ánh mắt cô rất tình, nhìn hắn với tất cả vẻ dịu dàng và đằm thắm mình có, thủ thỉ:
- Những người phụ nữ trước trả lời ngài thế nào? Họ có đánh giá gì về câu hỏi hàm hồ này không?
Khuất Ngôn Chấn bĩu môi, tạt nhẹ nước lên cơ thể Tuệ San, thật thà:
- Tôi không hỏi họ về cá nhân bao giờ, chỉ liên quan đến những vấn đề giữa hai người...!cần sự thảo luận thì hỏi, còn lại là t*nh d*c...!Có em tôi mới lắm lời như thế
Đàm Tuệ San nghe vậy liền cười lên thích thú, cô nhéo vào cánh mũi cao của Khuất Ngôn Chấn, tên bi3n thái này bao nhiêu lần bày tỏ tình ý và thả thính tình cảm nhưng đối với cô chỉ như tạt nước cho vùng đất khô cằn không thể hồi sinh.
Ánh mắt Ngôn Chấn nhìn theo điệu vui vẻ của cô nhưng khuôn mặt nghiêm túc vô cùng, thực sự là lời thật lòng mà đối với Tuệ San chỉ như trò đùa.
Hắn nghĩ về thời gian sau này, khi hai người kết thúc mối quan hệ “Tình Nhân”, Ngôn Chấn sẽ tìm cách bằng được để cô ở bên mình vì hắn không thể dứt khỏi tiểu yêu tinh này nữa rồi
Sau cùng cả hai ra ngoài giường, cơ thể còn đương ẩm của Tuệ San được đặt xuống nhẹ nhàng, Khuất Ngôn Chấn chậm rãi đưa tay xuống k1ch thích tiểu huy*t non mềm, mong cầu hiện tại là nơi này