Khuất Ngôn Chấn nghe tới đây thì tấm lòng hào sảng của mình cũng không thể rộng mở đón nhận liên tiếp những đợt phũ phàng từ người phụ nữ này được.
Hắn quay trở lại yên vị ghế ngồi, nhìn chăm chăm về khoảng trống phía trước một lúc rồi mới đánh xe rời đi, cả hai cứ im lặng như thế mãi tới lúc Ngôn Chấn một lần nữa chủ động hỏi:
- Tuệ San, hai năm qua tôi hoàn toàn không biết tí gì về cuộc sống của em ở Nga...!Haizz, mong rằng không có chuyện gì xảy ra giữa em và tên Dmitry ấy, nhỉ?
Tuệ San cởi bao tay ra, làn da bên trong đã ấm nóng đến ẩm nhẹ, nữ nhân từ tốn đáp:
- Anh hi vọng điều gì chứ? Chẳng lẽ tôi cũng phải cố chấp ràng buộc mình trong mối quan hệ với ngài Khuất cao cao tại thượng đây sao?
Khuất Ngôn Chấn mỗi khi nghe tới tình cảm của cả hai bị tổn hại, thêm vào đó là thái độ Tuệ San luôn chống đối cùng cảm giác cực kì bực bội, khó kiềm chế nếu biết nữ nhân hắn ngày đêm hao tâm tổn sức lại đang vui vẻ bên vòng tay người khác thì...!thực sự hắn sẽ diệt trừ tên Dmitry kia là thật.
Nam nhân đã nghiến răng nhẹ, bàn tay ghi chặt vô lăng rồi kiên nhẫn hỏi lại:
- Nói rõ ràng đi A San, vậy em và tên khốn ấy có chuyện gì với nhau không? Tôi đã từng nói với em rằng tôi căm ghét cảm giác bị phản bội là thế nào, người của mình lại không thuộc về mình...!haha, tôi không chắc sẽ bảo đảm cho Dmitry
Tuệ San vốn coi thường mọi hành động của Khuất Ngôn Chấn từ sau khi biết hắn dám cài thiết bị theo dõi lén vào trong cơ thể cô, bởi vậy mà mấy lời đe dọa này dường như cô cũng không để tâm, ngược lại còn cố tình khiêu khích hắn phừng lên cơn nóng giận.
Nữ nhân gật gù trả lời:
- Tôi chỉ coi Dmitry như anh trai, bà ngoại coi anh ấy như người cháu ruột thịt.
Chúng tôi hay đi chơi cùng nhau, đi biểu diễn về muộn là Dmitry đón, đi siêu thị là Dmitry chở, căn nhà đang ở cũng được sự bảo vệ của Dmitry...!Cái gì trong cuộc sống của tôi đều có anh ấy, chắc chỉ thiếu những hành động như ngài Khuất hay làm là Dmitry không có gan đó
Nữ nhân mới dứt lời, chiếc xe cũng tạt ngay vào bên lề rồi phanh gấp lại khiến cô đổ mạnh người ra trước, suýt chút nữa đã đập thẳng đầu vào bệ trước mặt.
Tuệ San toan quay sang chất vấn Khuất Ngôn Chấn thì hắn đã dùng lực mà kéo cô dậy khỏi chỗ ngồi, lực dùng nắm chắc cả cánh tay cô cứ thế lôi cả cơ thể nữ nhân này ngồi ép lên đùi mình, chiếc xe thuộc hàng rộng rãi này cũng không đáp ứng được một ghế hai người, lại liên tục cưỡng ép nhau như thế.
Tuệ San ban đầu còn dùng tay chống cự nhưng sau cùng cũng bị bó chặt sau lưng, cô liên tục hỏi:
- Ngôn Chấn...!anh đang làm gì? Còn không mau bỏ tôi ra?
Khuôn mặt nam nhân ngoài vẻ tưởng như nhu mì ấy nhưng thực chất đôi mắt đã gằn đỏ lại, hai bên thái dương hắn dần lằn lên vài dây thần kinh nổi cộm, miệng vẫn nở nụ cười mà nhẹ nhàng đáp:
- Tiểu San, hai năm qua vắng tôi em vẫn được chăm sóc thật cẩn thận...!Dmitry hắn là không có gan đó hay em đã giấu nhẹm đi? Chắc