Khang Đằng:
Triển tín giai!!!
Em không ngờ anh thật sự hồi âm cho em! Em thực sự rất rất vui vẻ!
Đây cũng là lần đầu tiên em viết thư cho người khác, khi mua tem dì kia nói tem tám mao là được rồi, thế nhưng em sợ anh không nhận được, vẫn dán tem một tệ hai*!
*
một tệ hai bằng mười hai maoBạn cùng bàn em đến phòng chuyển phát thư của trường nhìn thấy có thư của em liền cầm về cho em, khi bạn nữ đó đưa thư cho em, em cứ nhìn địa chỉ người gửi thư đến, biết là anh ở nơi đó gửi cho em, em vui vẻ đến mức cả hai tiết học đều như trên mây!
Chữ viết của anh thật là đẹp, giống như văn chương của anh.
Hôm nay em đem bài viết tháng trước của anh ra đọc lại, viết quá tốt rồi, tại sao bên cạnh anh có nhiều người và nhiều chuyện thú vị như vậy, mà bên cạnh em thì chỉ mỗi một bạn nữ ngày ngày nhờ em giúp đưa thư tình cho ủy viên thể dục* lớp bên cạnh thôi?
*
Ủy ban Thể thao:Một trong những chức vụ trong lớp học chủ yếu chịu trách nhiệm cho các hoạt động ngoại khóa hoặc nhóm và các sự kiện thể thao. Cũng hỗ trợ giáo viên giáo dục thể chất để thực hiện các hoạt động khác nhau.Em thật là hâm mộ anh đấy!
Nói đến bạn cùng bàn em, bạn nữ này và ủy viên thể dục lớp bên cạnh đang có gì đó mờ ám.
Cô gái này đặc biệt thích nam sinh kia, thế nhưng em luôn cảm thấy nam sinh kia ngoại trừ việc cao hơn một chút, chơi bóng rổ hay một một chút ra thì không có ưu điểm gì, lần trước ra giữa giờ ra chơi em đi WC, em còn nhìn thấy hắn cùng mấy tên côn đồ hút thuốc trong WC trường học, vừa hút thuốc vừa thảo luận về nữ sinh.
Nam sinh như thế, em luôn cảm thấy cuối cùng sẽ khiến bạn cùng bàn em khổ sở, bạn gái này là người rất tốt, lớn lên xinh đẹp dễ nhìn, tại sao lại thích một nam sinh như thế?
Anh có thích cô gái nào không? Anh thích kiểu con gái như thế nào?
Ôi em không phải muốn thăm dò chuyện riêng tư của anh, chỉ là tò mò mà thôi, luôn cảm thấy cô gái anh thích nhất định cực kỳ ưu tú, nếu không cô ấy làm sao xứng với anh?
Trong thư anh nói muốn dùng hình tượng của em viết một cuốn tiểu thuyết, có thật không???
Em thực sự vừa mừng vừa lo!
Chuyện này so với việc mẹ đồng ý mua máy vi tính cho em còn làm em vui hơn!
Đúng rồi, mẹ em nói tháng sau mua cho em máy vi tính, anh có tài khoản QQ không? Tuy nói ra có hơi ngượng ngùng, thế nhưng em vô cùng hi vọng bạn tốt trên QQ đầu tiên của em là anh.
Nhắc tới cũng thật bực, bạn cùng lớp em rất nhiều người trong nhà đều đã mua máy vi tính cũng đều có số QQ, thế nhưng em không có, mẹ em sợ em say mê lên mạng làm lỡ học tập, mẹ quan tâm em quản lý em
cực kì nghiêm khác, em cũng không dám đến quán internet.
Nhưng dù sau này có QQ rồi, em vẫn muốn viết thư cho anh, mỗi tuần cũng chỉ có buổi tối ngày cuối tuần là em có thể lên mạng chat, mẹ em đưa ra quy định cho em, nói là sợ ảnh hưởng đến học tập, em cảm thấy có lẽ là mẹ sợ em yêu qua mạng.
Trường chúng em có một nữ sinh lớp 9 cũng là bởi vì yêu qua mạng chạy tới chỗ khác kết quả người trong nhà báo cảnh sát, ầm ĩ rất đáng sợ, thật quá nguy hiểm.
Đúng rồi, thật ra có một việc lần trước em đã muốn hỏi anh, nhưng sợ anh ghét em, nên không hỏi.
Khi em mua tạp chí thấy giải thi đấu văn học bắt đầu báo danh, anh sẽ tham gia sao?
Trước đây bởi vì vấn đề tuổi tác không có cách nào tham dự, bây giờ anh là học sinh cấp ba rồi, nhất định sẽ tham gia nhỉ?
Em luôn cảm thấy giải thi đấu kia chính là nước cờ đầu trên con đường tác gia, mấy tác phẩm nhận được giải trước đó em đã đọc hết, cứ cảm thấy họ không có người nào viết tốt như anh, em đặc biệt mong đợi anh tham gia, nếu đạt giải nhất có phải là sẽ được xuất bản sách không?
Thật sự hy vọng có một ngày ở nhà sách có thể nhìn thấy sách của anh, khi đó anh kí tên cho em nhé!
Ha ha, bây giờ em đã dự định xin chữ kí, có tính là đi cửa sau hay không vậy?
Thực lòng thì em cũng muốn thử một chút, nhưng tuổi tác quá nhỏ người nhà không cho tham gia, hơn nữa với tài nghệ của em, có gửi bài thì chắc chắn cũng rớt từ vòng gửi xe
Ôi chao, bao giờ em mới có thể giống như anh viết ra nhiều áng văn hay như vậy đây.
Anh thích bức ảnh sticker của em sao? Ha ha ha cái kia chụp nhìn quá ngu.
Lúc nhận được thư em không có sẵn ảnh, sau khi tan học liền chạy đi chụp thêm một lần, hôm nay em gửi cho anh hơn hai tấm, em cảm thấy so với lần trước thì dễ nhìn hơn haha.
Được rồi, không viết nữa, em quá lải nhải rồi, không biết tại sao, vừa nghĩ đến việc đang viết thư cho anh, em liền hận không thể viết đến mười trang giấy.
Thư anh gửi em tìm một cái hộp thật đẹp để đựng, hi vọng một ngày nào đó có thể đầy, sau đó chờ sau này nếu như chúng ta có cơ hội gặp mặt (gạch chéo), em muốn đem chúng giấu kỹ, khi buồn chán thì lấy ra đọc cho vui.
Mong đợi hồi âm từ anh, em lải nhải vậy, không biết anh có ghét em không.
Tề Nhạc Tư
Ngày 28 tháng 10 năm 2003