Người thứ tư tham gia khiến Trác Phàm có chút buồn cười.
"Tôi cũng đang tham gia! Tôi muốn chơi với con mèo!" Đôi mắt nhỏ của Tiểu la lỵ Jinna nãy giờ vẫn chưa rời khỏi Lightning, và đột nhiên hỏi Trác Phàm với giọng điệu nghi ngờ, "Đại ca ca, tại sao anh lại cho họ gọi cho anh là Ông chủ [Boss]Huh?"
Trác Phàm giả vờ bí ẩn, "Bởi vì, ta thực sự là chủ của một cửa hàng thú cưng.
Có rất nhiều động vật tiến hóa trong cửa hàng của ta."
"Thật sao?" Cô bé Jinna nhảy cẫng lên sung sướng.
"Tất nhiên, Đại ca ca ta không bao giờ nói dối."
"Ừ!"
Tiểu la lỵ muốn ôm Lightning trong khi Trác Phàm đang cúi xuống, nhưng Lightning quay lưng bỏ chạy.
Bên kia, Tiểu Hoàng còn lạnh hơn, Jinna chút nào cũng không dám tới gần, đôi mắt to vẫn đuổi theo bóng Lightning, cô lại càng trông mong vào cửa hàng thú cưng của Trác Phàm.
"Cậu Trác, bên ngoài hiện tại như thế nào, anh có thể nói cho chúng tôi biết được không?" Lúc này, giáo sư Peter đeo kính đi lên, rốt cuộc nhóm bọn họ đã bị kẹt trong siêu thị này vào thời điểm bắt đầu tận thế nên không biết gì về thế giới bên ngoài.
"À, cậu bạn trẻ, cảnh sát đi đâu vậy?"
"Tại sao khi chết người ta lại trở thành xác chết biết đi?"
"Trật tự xã hội thật sự bị phá vỡ sao? Không biết gia đình còn không, nhất định phải tìm con gái tôi!"
Nhiều người vẫn mong được đoàn tụ với gia đình.
Nhất thời, mọi người bàn tán xôn xao về nhau.
Trác Phàm không khỏi cau mày.
Anh ấy muốn xây dựng một căn cứ sống sót.
Căn cứ này sẽ, được mở rộng toàn diện và phổ biến trong tương lai, nhưng khi bắt đầu thành lập, nhóm phải dựa trên những tinh hoa tài năng, giông như việc muốn xây một căn nhà to lớn thì phỉa có nền móng vững chắc.
"Tôi không thể trả lời nhiều câu hỏi của các người.
Tôi chỉ có thể nói với các người rằng tận thế đã đến, và thế giới trong quá khứ đã biến mất vĩnh viễn, và sẽ không bao giờ trở lại.
Bây giờ trật tự xã hội đã sụp đổ.
Càng hỗn loạn, luật rừng sẽ trở thành luật duy nhất trong một khoảng thời gian.
Mạnh được yếu thua và Phải thích nghi với những việc này mới có con đường sống.
Trước khi trật tự mới được thiết lập, ai cũng muốn tồn tại trong thế giới này.
Phải trở nên mạnh mẽ hơn!"
"Gia nhập đội của tôi không có nghĩa là an toàn tuyệt đối, và tôi sẽ không phải là bảo mẫu của các người.
Ngoại trừ trẻ con, ai cũng phải có giá trị riêng và tự ăn ở.
Những người có kỹ năng tốt thì đặc biệt chào mừng đến đây, và họ sẽ được đối xử tốt hơn."
Sau khi Trác Phàm nói xong, đám đông im lặng, và tình hình phức tạp hơn họ nghĩ.
"..
Tôi sẽ đi tìm gia đình mình, có lẽ họ vẫn đang đợi tôi ở nhà." Một nam nhân đột nhiên nói, lúc trước hắn một mực muốn đi theo Wolfgang cùng Helena, lúc này đột nhiên muốn đi, hết sức ngoài dự liệu.
Rất nhanh, càng ngày càng nhiều người đều nhao nhao biểu thị muốn về nhà.
Trác Phàm cũng không có ngăn cản, dưa hái xanh không ngọt, bất quá những người này có thể hay không còn sống để đi về nhà của bọn hắn liền không nhất định.
Coi như có thể trở lại nhà, trong nhà còn có hay không thân nhân, vậy thì là một vấn đề khác.
Trong mười phút, ngoài Wolfgang, Helena, Parker và Jinna, nhóm còn lại tổng cộng khoảng mười người, và vẫn còn lại bảy người còn một chút chưa quyết định.
Trác Phàm không quan tâm, anh đã có được những người mà anh chắc chắn sẽ giành được.
Phần còn lại, để lại một cái nữa, đều là những bất ngờ thú vị.
Điều mà anh không ngờ là vị giáo sư là người đặt câu hỏi đầu tiên với anh, "Ông chủ, tên tôi là Peter.
Tôi là một nhà thực vật học.
Tôi hy vọng được tham gia nhóm của anh, nhưng tôi không biết kiến thức của mình có giúp ích được gì hay không."
Nhà thực vật học?
Đây thực sự là một nghề hiếm.
Trác Phàm hơi giật mình, nhưng nhanh chóng bắt tay đối phương cười chân thành, "Hoan nghênh gia nhập, ta tin tưởng ngươi sau này nhất định phải có chỗ đứng."
Sau Peter, kiến trúc sư Nasri, bác sĩ Marvel và bác sĩ thú y Flamenco cũng gia nhập đội của Trác Phàm, và nguyên mẫu của một đội bước đầu đã được thành lập.
"Xin lỗi, tôi