Thù Đồ [17] Mắc Mưa
***tam nhân thành hổ: ý nói nếu có 3 người nói có hổ thì tất cả mọi người sẽ tin là có hổ thật
*****
Từ mấy ngày trước gặp Sở Thiến Thiến ở bệnh viện, liên tiếp vài ngày Trầm Dung không hề xuất hiện ở bệnh viện.
Trầm Hi cũng không để ý, phản ứng của Trầm Dung nằm trong dự đoán của cậu, cậu chú ý chính là Chu Minh Mị. Đáng tiếc Chu Minh Mị lại hoàn toàn im lặng, giống như hoàn toàn không hay biết tới sự tồn tại của Sở Thiến Thiến, không hề có bất cứ động tĩnh nào.
Trầm Hi cũng vì thế mà ngoài ý muốn tăng thêm sự cảnh giác với Chu Minh Mị.
Đồng dạng làm cậu ngoài ý muốn còn có Lý Minh Hiên. Trầm Hi không phải không cảm nhận được thiện ý mà Lý Minh Hiên dành cho mình, nhưng chính vì cảm nhận được nên mới bất ngờ. Cậu không tin cách nói Lý gia muốn đánh cược cả hai đầu, như vậy Lý Minh Hiên rốt cuộc có mục đích gì? Đồng tình với cậu sao? Trầm Hi cảm thấy suy đoán này rất buồn cười. Theo giao tình của Lý Minh Hiên cùng Trầm Kế, sao người này có thể nảy sinh đồng tình với cậu cơ chứ. Một đời trước từ lúc cậu bị tống vào tù đến khi chết đi cũng chưa hề thấy qua bóng dáng vị anh họ này, cậu cũng không cho rằng đời này mình lại gặp phải tình cảnh anh em thân thiết. Như vậy Lý Minh Hiên rốt cuộc vì cái gì? Là vì trên người cậu có thứ gì đó Lý gia muốn có sao?
Trầm Hi cũng không kiêng kị dùng tâm tư tối tăm nhất để phỏng đoán người khác, nhưng mặc kệ cậu nghĩ thế nào cũng không đoán được ý tưởng của Lý Minh Hiên.
Bất quá, nhớ tới tin tức phóng viên đưa lên, khóe miệng Trầm Hi cong lên thành nụ cười mỉa mai. Có câu là tam nhân thành hổ, cậu cũng không tin Trầm Kế ngày ngày nhìn thấy tin tức đăng trên mặt báo lại có thể trước sau như một cùng Lý Minh Hiên làm anh em thân thiết!
Hôm nay Trầm Hi cũng không tới bệnh như thường lệ mà từ sáng sớm đã chạy tới mộ viên.
Hôm nay là sinh nhật mẫu thân Trầm Hi, Trầm Hi thực sự không muốn vào ngày sinh nhật mẫu thân lại chạy tới bệnh viện sắm vai cha hiền con thảo gì đó. Ở nước ngoài năm năm, trừ năm đầu tiên, mỗi năm sau đó đều là lão K thay Trầm Hi tới đây viếng mộ mẫu thân. Trầm Hi nghĩ lúc này đây cậu rốt cuộc có thể tự mình bồi mẫu thân.
Sáng sớm mộ viên im lặng mà trang nghiêm, Trầm Hi cầm trong tay là lẳng hoa linh lan mẫu thân yêu thích nhất lúc còn sống, lẳng lặng xuyên qua những hàng bia mộ cẩm thạch.
Hoa linh lan có ý nghĩa là hạnh phúc, truyền thuyết nói rằng chỉ cần nhận được hoa linh lan thì sẽ được thần may mắn chiếu tới. Đáng tiếc rất nhiều người không biết tới một cái tên khác của nó, ‘Our Lady’s Tears’ nước mắt nữ nhân.
Trầm Hi cũng không tin tưởng truyền thuyết đó, nghĩ tới mẫu thân khi còn sống chỉ có thể im lặng thờ dài.
Từ xa xa nhìn bia mộ mẫu thân, Trầm Hi nghi hoặc dừng lại, theo khoảng cách ngày càng gần hơn, Trầm Hi mới xác định mình không nhìn lầm. Một bó hoa linh lan trắng noãn lẳng lặng nằm trước bia mộ mẫu thân, hương thơm thản nhiên thoang thoảng lan tỏa xung quanh.
Trầm Hi nhìn xung quanh, trừ bỏ cậu thì không còn thân ảnh của người nào khác, như vậy là ai lại tặng hoa vào hôm nay? Lại còn là loài hoa linh lan mẫu thân yêu thích nhất lúc còn sống?
Trong đầu Trầm Hi xuất hiện cái tên lão K, sau đó lập tức lắc đầu, lão K biết hôm nay cậu sẽ viếng mộ viên, nhất định sẽ không làm chuyện dư thừa như vậy.
Suy nghĩ nửa ngày Trầm Hi cũng không nghĩ ra là ai, chỉ có thể áp chế nghi hoặc trong lòng. Mặc kệ người tặng hoa là ai, Trầm Hi đều cảm kích phần tâm ý này của đối phương.
Nhẹ nhàng đặt lẳng hoa trong tay xuống cạnh bó hoa đặt trước mộ, Trầm Hi theo thói quen ngồi xuống dựa vào mộ mẫu thân, bắt đầu kể lại những chuyện phát sinh mấy ngày nay. Lúc kể tới đoạn Trầm phụ cùng Trầm Kế cãi một trận vì cố ý muốn giữ lại Sở Thiến Thiến bên cạnh, khóe miệng Trầm Hi lộ ra một tia giễu cợt.
“Mẫu thân xem đó, ông ta chính là một kẻ ích kỷ. Luôn miệng nói mình yêu thương Phương Vân nhưng không phải hết tìm thế thân này tới thế thân khác sao, đầu tiên là Chu Minh Mị giờ lại tới Sở Thiến Thiến. Ông ta nói với mọi người Trầm Kế là đứa con mình yêu thương nhất, nhưng ông ta biết rõ Chu Minh Mị cùng Trầm Dung chính là cái gai trong lòng Trầm Kế thế mà vẫn ngày ngày dùng cái gai này đâm vào lòng Trầm Kế. Hiện giờ lại chỉ vì một Sở Thiến Thiến mới gặp gỡ mà mắng chửi đứa con ông ta