Bệnh viện Maria có diện tích rất lớn, tổ hợp tòa nhà chính mang kiến trúc hình chữ nhật và ở giữa là một công viên nhỏ.
Tầng một dành cho khoa cấp cứu, phòng khám đa khoa, v.
V.
Tầng hai là phòng khám chuyên khoa, có đủ thứ từ chụp cộng hưởng từ đến xét nghiệm máu.
Tầng ba là ICU – Đơn vị chăm sóc tích cực.
ICU gồm những bệnh nặng khó xác định được diễn biến.
Tầng bốn là phòng mổ và phòng kiểm tra đối chiếu.
Ví dụ, phẫu thuật mở sọ không chỉ là một phương pháp điều trị mà còn là phương pháp chẩn đoán, vừa mổ vừa kiểm tra, xét nghiệm hoặc làm giải phẫu bệnh, do đó bệnh nhân chỉ phải chịu đau đớn trong một lần phẫu thuật.
Đôi khi chẩn đoán quan trọng hơn nhiều so với điều trị.
Trong y học hiện đại, có những phương pháp điều trị tương ứng cho các bệnh lý khác nhau, hoặc có những bệnh không thể điều trị.
Chẩn đoán có liên quan trực tiếp đến chất lượng của bệnh viện.
Một bệnh nặng hoặc hiếm gặp cần có sự tư vấn của các chuyên gia trong nhiều lĩnh vực.
Lương Tập đến bệnh viện đúng giờ, lấy lý do bị bàn chân bẹt để đi khám.
Dù đã gần bốn giờ chiều nhưng vẫn có khá đông người chờ khám bệnh.
Lương Tập bước vào phòng tư vấn, sau khi kiểm tra, bác sĩ lấy làm tiếc nói với Lương Tập, căn bệnh này không có cách chữa trị, nhưng có thể sử dụng các phương pháp vật lý để giúp Lương Tập thoải mái hơn, chẳng hạn như sử dụng miếng lót được chế tạo đặc biệt cho bàn chân bẹt.
Bác sĩ đề nghị Lương Tập chọn các bài tập cho phần thân trên nhiều hơn và khuyên Lương tập không nên làm công việc lao động tay chân nhiều, chạy đường dài hay leo núi.
Không chỉ vì chân Lương Tập thiếu sức bền mà còn dễ làm tổn thương bàn chân.
Sau một thời gian ngắn, Lương Tập về cơ bản đã hiểu cách bố trí của tầng một, từ phòng cấp cứu lấy một bộ quần áo y tá, tự nhiên bước vào thang máy, đi thang máy đến nhà xác ở tầng hầm.
Càng nhanh càng tốt.
Máy phát điện và nhà xác bệnh viện được đặt ở tầng hầm.
Nhà xác có ba phòng, thêm một văn phòng ở giữa, các nhân viên đang làm thủ tục giấy tờ.
Khi nhân viên nhìn thấy Lương Tập, đang định hỏi thì Lương Tập đã che miệng lại, làm như muốn nôn.
Nhân viên ân cần hỏi: "Anh có sao không?"
"Tai nạn giao thông." Lương Tập chỉ vào đầu mình: "Sếp yêu cầu tôi bình tĩnh lại."
Nhân viên hiểu ý của Lương Tập, chắc cậu trai trẻ này xử lí vụ tai nạn giao thông nào đó, kinh khủng quá nên buồn nôn.
Nhân viên bèn nói: "Tùy tiện ngồi đi." Anh ta đã gặp rất nhiều trường hợp như thế này rồi.
Lương Tập ngồi nghỉ một lúc, sau khi trò chuyện với các nhân viên và biết các thi thể ở đây được đặt trong ba phòng khác nhau.
Có phòng dành riêng cho bệnh truyền nhiễm.
Phòng để thi thể chưa xác định được nguyên nhân cái chết, các bác sĩ sẽ cố gắng thuyết phục gia đình bệnh nhân khám nghiệm tử thi.
Ngoài ra còn có một phòng để thi thể chung.
Anh nhân viên đứng dậy, dùng thẻ nhân viên mở khóa cửa phòng để thi thể chung, lấy tập hồ sơ bằng bìa cứng.
Khi nhân viên đi ra, Lương Tập đứng dậy hỏi: "Mấy giờ anh tan làm?" Đã xác định đồ vật có thể mở cửa.
Nhân viên: "Sáu giờ."
Lương Tập gật đầu: "Cảm ơn, tôi đi đây."
* * *
Lương Tập vừa bước ra khỏi thang máy liền nhìn thấy một khẩu súng đang chĩa vào mình.
Mẹ kiếp! Bảo mật ở đây thật trâu bò..
Lương Tập bị đẩy sang một bên, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi giơ súng bắn một phát lên trần nhà, gầm lên: "Lùi lại, lùi lại."
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Hóa ra người đàn ông này tên Dolly, anh ta đã lao vào bệnh viện với một khẩu súng, đuổi bệnh nhân và nhân viên y tế đang chờ về phía lối đi.
Nhân viên bảo vệ không dám nổ súng bừa bãi.
Khi Dolly đi đến thang máy, trùng hợp Lương Tập đi ra, nhân tiện bị kẹt trong đám đông con tin.
"Vào đi." Dolly lại nổ súng, ra lệnh cho bảy con tin tiến vào phòng thay đồ của nhân viên nữ.
Karin, em gái của Baker, cũng nằm trong số các con tin, cô đang định nhân lúc Dolly quay lưng lại sẽ hạ gục hắn ta.
Từ bên cạnh Lương Tập ngay lập tức nắm lấy cổ tay cô an ủi: "Không sao đâu, không sao đâu, đừng sợ." Anh tháo khẩu trang ra.
"Anh?" Một thời gian không thấy Lương Tập.
Tại sao Lương Tập lại đến bệnh viện làm y tá?
Lương Tập đỡ vai Karin bước vào, thì thầm: "Hắn ta không có ý định giết ai cả."
Karin: "Ôi!" Cô bây giờ không dám hành động liều lĩnh, cô không chắc mình có thể lừa được Lương Tập.
Phòng thay đồ của nhân viên nữ bố trí tương tự chữ vương, lối đi ở giữa, tủ và ghế ở hai bên, phòng tắm ở phần sâu nhất của căn phòng.
Dolly đóng cửa phòng thay đồ, khóa cửa bằng một sợi dây xích được ngụy trang thành một sợi dây chuyền vàng quấn quanh cổ.
Dolly nhìn các con tin rồi hét to: "Ngồi xuống,