Câu nói này của mẹ Trương Ôn Tuyết lại khiến Trương Đình Vỹ sợ choáng váng.
Anh ta chuẩn bị hỏi tiếp, lại phát hiện điện thoại di động của mình vang lên.
Trương Đình Vỹ vội vàng cầm điện thoại di động lên, là Trương Tử Trạch gọi đến, anh ta vô thức từ chối không tiếp điện thoại.
“Sao không nghe máy?”
Ôn Tuyết hỏi.
Đọc FULL bộ truyện tại đây.
“Một khách hàng phiền toái mà thôi, quấn lấy cháu muốn phẫu thuật, thật ra chỉ là một tiểu phẫu, bác sĩ bình thường cũng có thể làm, không cần để ý.”
Trương Đình Vỹ mặt không đỏ tim không đập nói dối cho qua, Ôn Tuyết không nghi ngờ, mà hỏi lại lần nữa.
“Chuyện bác vừa mới nói, cháu có thể đồng ý với bác không?”
Trương Đình Vỹ hiểu bác gái cả của mình rất rõ, nếu như anh ta không đồng ý, bác gái cả này có thể liên tục quấn lấy anh ta, thậm chí điều động người bên cạnh đến làm lớn chuyện lên.
“Bác gái, nếu anh bị người khác lừa gạt, còn là một tên lừa đảo, chắc chắn cháu sẽ không hỗ trợ phẫu thuật, tránh cho tên lừa đảo đắc ý."
Ôn Tuyết hài lòng gật đầu.
“Cháu đồng ý là được rồi, bên phía anh cháu bác sẽ đi nói, nó sẽ không quấn lấy cháu.”
Trương Đình Vỹ gật đầu.
“Bác cả, bác yên tâm, cháu làm việc, tuyệt đối sẽ không xuất hiện sơ suất.”
Ôn Tuyết lấy được câu trả lời chắc chắn khiến mình hài lòng, cũng không nán lại lâu, bà ta rời đi.
Trương Đình Vỹ vội vàng gọi điện thoại cho Trương Tử Trạch.
“Đình Vỹ, sao vừa rồi cậu không nghe máy?”
Lúc này Trương Tử Trạch đã về đến văn phòng của mình, vừa mới mở miệng anh đã hỏi nguyên nhân Trương Đình Vỹ từ chối nghe máy.
“Có phải mẹ tôi đến tìm cậu rồi không?”
Trương Đình Vỹ hít sâu một hơi.
“Anh, anh đúng là thần cơ diệu toán. Anh không biết đâu, sáng sớm bác cả đã đến nhà em, bác nhìn em mười mấy phút, nhìn đến mức lông tơ của em đều dựng đứng cả lên.”
Trương Tử Trạch nhíu chặt mày lại.
Anh đã sớm biết, sau khi mẹ anh biết chuyện này, tất cả sẽ trở nên rất phức tạp.
Muốn giấu giếm, cuối cùng vẫn không thành công.
“Tôi biết rồi, mẹ tôi không rõ ràng chân tướng, cậu đừng nghe bà. Cậu đã về rồi, mau đến bệnh viện khám bệnh, nghên cứu ca bệnh. Tôi tin tưởng chắc chắn cuộc phẫu thuật này đối với cậu chỉ là một tiểu phẫu.”
Trương Đình Vỹ ở đầu bên kia điện thoại nở nụ cười.
“Anh, em hiểu rõ tính cách của bác cả. Vì vậy, mặt ngoài em đồng ý với bác cả không làm phẫu thuật, cho bác yên tâm rời đi. Chỉ là, có phải anh nên giải thích hay không, lần này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Anh biết đấy, từ trước giờ tính em hay tò mò.”
Biết tính tình người em họ này của mình, không nói rõ ràng tuyệt đối sẽ không bỏ qua, Trương Tử Trạch bất đắc dĩ nở nụ cười.
“Người phụ nữ kia là hung thủ tai nạn giao thông đâm chết Ca Nhi, vì vậy, mẹ anh rất tức giận, nhưng nếu con gái là của anh, cô ta cũng đi tù sáu năm rồi, dù sao bây giờ anh cũng không đến mức đuổi tận giết tuyệt cô ta. Đình Vỹ, cậu không cần để ý những chuyện này, cậu chỉ cần lập tức chuẩn bị phương án phẫu thuật là được, anh hỏi bác sĩ rồi, bệnh của đứa trẻ không thể tiếp tục kéo dài nữa.”
Trương Đình Vỹ hiểu rõ người anh họ này của mình, mặt ngoài buông thả không chịu gò bó giống anh ta.
Nhưng trên thực tế, người anh họ này của anh ta là người có trách nhiệm nhất, trách nhiệm đó khắc vào trong xương cốt, khiến anh họ từ khi còn nhỏ đã chèo chống nhà họ Trương.
Nếu không, dựa theo dáng vẻ điên cuồng vô tình của ba anh họ năm đó, anh họ và bác gái cả đã sớm bị bác trai cả đuổi ra ngoài rồi.
“Anh, chuyện phẫu thuật anh cứ yên tâm, em sẽ lập tức đi sắp xếp. Em cũng giúp anh giấu giếm bác gái. Chỉ là dù sao người phụ nữ kia cũng là hung thủ đâm chết Ca Nhi, anh phải suy nghĩ thật kỹ chuyện sau này của đứa bé.”
“Tôi biết.”
Trương Tử Trạch nặng nề thở dài một hơi.
Nếu như Đường Tú Linh có thể lấy ra chứng cứ chứng minh hung thủ tai nạn giao thông không phải cô ta thì tốt rồi.
Buổi chiều hôm đó, Bối Bối được kiểm tra toàn thân lần nữa.
Buổi tối Đường Tú Linh tiếp tục đến câu lạc bộ làm việc, Trương Đình Vỹ mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang đến bệnh viện xem Bối Bối nằm trên giường bệnh.
Sau đó, Trương Đình Vỹ và người của bệnh viện thảo luận phương án phẫu thuật ngay trong đêm.
Rạng sáng ngày hôm sau, Trương Tử Trạch gọi điện thoại cho Đường Tú Linh.
“Bác sĩ Ryan đã làm xong phương án phẫu thuật, thời gian phẫu thuật định vào ba ngày sau.”
Trong lòng Đường Tú Linh vô cùng mừng rỡ, cô lập tức nói tin tức tốt này cho Triệu