Phan Uy Long nói xong, anh ta lại nhìn về phía chị Lưu.
"Chị Lưu, bây giờ chị không cần ở lại đây nữa, tôi muốn từ từ tâm sự với Tiếu Tiếu một chút."
Chị Lưu nhìn về phía Đường Tú Linh.
Đường Tú Linh nhìn chị Lưu gật đầu.
"Chị Lưu, chị cứ đi làm việc đi, em nói chuyện với Tổng giám đốc Phan một lát."
Chị Lưu nghiêm túc nhìn Đường Tú Linh vài lần, sau đó gật đầu.
"Được rồi, nhớ phải chiêu đãi Tổng giám đốc Phan thật tốt đấy."
Sau khi chị Lưu nói xong, Đường Tú Linh chủ động ngồi xống bên cạnh Tổng giám đốc Phan.
"Tiếu Tiếu, em ngồi xa tôi như vậy làm gì, đến đây, ngồi trên đùi tôi này, tôi nhất định sẽ ôm em thật vững."
Đọc truyện tại đây.
Đường Tú Linh lạnh lùng nhìn Tổng giám đốc Phan, ánh mắt cô không có ý cười.
"Tổng giám đốc Phan, anh quá béo, nếu như tôi ngồi lên đó sẽ rất nóng."
Phan Uy Long rất thích những cô gái đẹp mang vẻ ngoài lạnh lùng, anh ta có hơi quái gở.
Càng nữ tính, anh ta lại càng chán ghét.
Phan Uy Long thích những cô gái lạnh lùng giống như người trước mắt này, tránh xa người khác ngàn dặm nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy có hi vọng.
Đây là cảm giác Phan Uy Long thích nhất, anh ta muốn từ từ hưởng thụ cảm giác thích thú khi chinh phục được một cô gái lạnh lùng.
Nghĩ như vậy, Phan Uy Long nở nụ cười.
"Tiếu Tiếu yên tâm, tôi hứa sẽ giảm béo, đến lúc đó em sẽ không sợ bị nóng nữa."
Đường Tú Linh khẽ gật đầu, trong ánh mắt không mỉm cười.
Nhưng cô lại chủ động cầm chai rượu vang lên rót ra hai ly rượu.
"Tổng giám đốc Phan, hôm nay là ngày đầu tiên tôi gặp anh, tôi mời anh một ly."
Đường Tú Linh nói xong, lại ngửa đầu uống hết ly rượu.
Đương nhiên Phan Uy Long sẽ không làm mất mặt người đẹp, sau khi uống hết ly rượu, Phan Uy Long hỏi.
"Tiếu Tiếu, ngày thường em thích làm cái gì?"
"Tổng giám đốc Phan, cuộc sống của tôi tương đối đơn giản, bình thương tôi ở nhà xem phim, xem tivi, thỉnh thoảng thì đi dạo phố."
Phan Uy Long hơi cảm thấy nhàm chán.
Mặc dù anh ta biết những lời người đẹp trước mắt này nói chưa chắc đã là sự thật, nhưng anh ta thích chính là tình thú.
"Tiếu Tiếu, tôi có một căn biệt thự ba tầng ở ven hồ Ngọc không có người ở, nếu Tiếu Tiếu thích thì em có thể chuyển vào đó ở."
Đường Tú Linh nghe ra ý tứ trong câu nói của Phan Uy Long, cô lắc đầu.
"Tổng giám đốc Phan, ở cạnh hồ nhiều muỗi, đi ra cửa không chú ý một chút là sẽ bị muỗi chích, tôi thích những nơi khô ráo hơn."
Phan Uy Long cảm thấy nói chuyện cùng với Đường Tú Linh rất thú vị, anh ta nở nụ cười.
"Vậy thì đơn giản, tôi có một căn hộ rộng ba trăm mét vuông ở trung tâm thành phố, ở tầng cao, khô ráo, Tiếu Tiếu, hôm nào em có thời gian tôi sẽ dẫn em tới đó."
Không có được mới là thứ trân quý, Đường Tú Linh lại lắc đầu.
"Bây giờ tôi và Tổng giám đốc Phan cũng chưa thân quen với nhau lắm, từ trước đến giờ tôi đều nghĩ rằng không quen nhau mà ngủ với nhau rất vô nghĩa, nếu như có cảm giác quen thuộc với đối phương, cảm thấy thân mật không muốn xa rời thì đó mới là mục tiêu của cuộc đời."
"Ý của Tiếu Tiếu là, em vẫn còn rất lạ lẫm với tôi?"
Nhìn Phan Uy Long rất là hưng phấn, rõ ràng anh ta thích cảm giác Đường Tú Linh từ chối anh ta.
Đường Tú Linh gật đầu.
"Tổng giám đốc Phan, hôm nay chúng ta mới quen nhau nên nói những chuyện khác cũng không hợp lý lắm, tôi cảm thấy dựa theo khẩu vị của Tổng giám đốc Phan mà nói thì chắc chắn anh có thể đả động được bất kỳ người phụ nữ nào."
Phan Uy Long không nhịn được cao giọng cười to, Đường Tú Linh lại đứng lên.
"Tổng giám đốc Phan, hôm nay tôi hơi mệt nên muốn về nhà nghỉ ngơi sớm một chút."
Người đẹp mới nói được mấy câu đã muốn rời đi, trong nháy mắt Phan Uy Long có cảm giác không nỡ.
"Tiếu Tiếu, vẫn còn sớm mà."
"Tổng giám đốc Phan, con gái ngủ không tốt sẽ rất nhanh già."
Một câu nói kia khiến Phan Uy Long lại cười.
"Được rồi, lời cần nói cũng đã nói với em rồi, bây giờ tôi cũng phải đi, đi thôi, tôi đưa em về nhà."
Đường Tú Linh lập tức từ chối.
"Tổng giám đốc Phan, có người đưa tôi về nhà rồi."
Phan Uy Long nhìn khuôn mặt lạnh lùng của cô gái trước mặt, càng nhìn lại càng thấy đẹp, lửa nóng trong lòng anh ta càng ngày càng bốc lên cao.
Thì ra là có người cạnh tranh, khó trách người đẹp lại không đoái hoài tới sự lấy lòng của anh ta.
Xem ra hôm nay canh bạc này còn chưa đủ.
"Tiếu Tiếu, hôm nay chúng ta mới quen nhau, em tiễn tôi đi ra ngoài đi,