Hàn Hướng Nhu khom lưng nhặt chiếc gương nhỏ lên, cẩn thận đánh giá một lúc, hơi kinh ngạc nhìn hoa yêu trong tay: “Đây không phải làm từ gỗ đào, đúng là không phải bản thể của cô rồi.”Chiếc gương cầm tay này tuy không phải là bản thể của Đào Hoa yêu nhưng cũng là nơi cô ta dung thân, vẫn huyết mạch tương liên như cũ.Đào Hoa yêu thấy Tiết Yến Yến lôi chiếc gương nơi mình dung thân ra bèn trừng mắt oán hận nhìn cô ta một cái, cuối cùng cũng thành thành thật thật nói lời nói thật: “Lúc tôi vừa mới tu thành hình người thì bản thể đã bị người ta chém mất, may mắn biết một pháp thuật liền sống sờ sờ cứng rắn ép thần hồn của mình ra, tuy thoát khỏi cái chết nhưng lại bị thương rất nghiêm trọng, ngay cả hình người đều không duy trì được.
Đúng lúc ấy cái gương cầm tay này rơi ở gần đó nên tôi gửi thân vào trong chiếc gương nhỏ này.”“Vốn là tôi không muốn là chuyện xấu.” Đào Hoa yêu biện giải cho mình: “Là chấp niệm trở nên xinh đẹp của Tiết Yến Yến quá sâu nên tôi mới giúp cô ta.”Hàn Hướng Nhu cười ha hả một tiếng, nhìn Tiết Yến Yến bị hút lượng lớn tinh khí mà trở nên già nua rồi nhìn Đào Hoa yêu trào phúng: “Đây chính là cô giúp cô ta hả?”“Ngay từ đầu tôi chỉ muốn dạy cô ta trang điểm thôi.” Ánh mắt của Đào Hoa yêu không nhịn được liếc đến nơi có Hàn Thịnh Vĩ: “Về sau ở trong gương tôi thấy được Hàn Thịnh Vĩ, cảm thấy anh ấy đẹp trai, dáng người cũng khá tốt nên lúc này mới muốn mượn cơ thể của Tiết Yến Yến để tiếp cận anh ấy.”Nhớ tới cái hôn trưa hôm nay, Đào Hoa yêu có vẻ chưa đã thèm mà li3m li3m môi: “Chỉ tiếc mới được hôn có một cái.”Lập tức sắc mặt của Hàn Thịnh Vĩ đen như đáy nồi.Hàn Hướng Nhu nghe đủ chuyện xưa xong, cũng không muốn lại nói nhảm với Đào Hoa yêu nữa nên cũng trực tiếp làm sáng tỏ: “Mặc kệ có nói thế nào thì cô vẫn đã hại người, tôi cho cô hai lựa chọn, một là tiến vào hồ lô của tôi hóa thành linh khí hoặc tôi sẽ mở quỷ môn đưa cô về địa phủ nhận phán quyết.
Hiện tại cô chỉ còn linh thể, năm bỏ bốn cũng coi như là quỷ yêu tinh, đi đia phủ chịu phạt sớm một chút không chừng còn có hy vọng đầu thai.”Đôi mắt của Đào Hoa yêu đảo một vòng rồi bưng ra vẻ vặt đáng thương làm sao: “Tôi đi địa phủ thôi, đời này tôi chỉ là cây, trên người lại mang theo chút tội nghiệt, không biết kiếp sau có thể đầu thai thành cái gì.”Hàn Hướng Nhu buông tay thả Đào Hoa yêu ra, rồi từ trong túi móc ra một đống lá bùa, bới nửa ngày mới rút ra được một lá.Hàn Thịnh Vĩ nhìn muốn rút gân, nếu không phải đúng địa điểm thì nhất định anh sẽ dạy cô thật tốt cái gì gọi là phân loại.Đào Hoa yêu đứng bên cạnh Hàn Hướng Nhu, thấy hiện giờ cô không rảnh bận tâm mình, thế là cơ thể chuyển hóa thành bụi khói rồi hướng về cửa sổ chạy.
Hàn Thịnh Vĩ thấy thế không khỏi hô một tiếng: “Cô ta chạy rồi.”Hàn Hướng Nhu không thèm ngẩng đầu, cũng không biết cái hồ lô nhảy ra từ nơi nào, cô rút nút bịt rồi nhắm ngay vào Đào Hoa yêu.
Đào Hoa yêu mới chuồn ra khỏi từ khe cửa sổ thì cảm thấy có một lực hút túm chặt lấy ả, ả ta dùng hết sức giãy giụa nhưng chung quy là không thể chống lại được lực hút kia nên bị hút luôn vào trong hồ lô.Hàn Thịnh Vĩ thấy Đào Hoa yêu bị thu lấy, lúc này mới dám lấy lá bùa dán trên mặt giật ra, thật cẩn thận gấp lại rồi đặt vào trong túi.
Anh đi tới bên cạnh Hàn Hướng Nhu, cực kỳ tò mò nhìn hồ lô trong tay cô: “Em lấy đâu ra cái hồ lô lớn như vậy?”Hàn Hướng Nhu lắc lắc hồ lô trong tay, hồ lô nhanh chóng thu nhỏ lại biến thành mặt trang sức nhỏ, cô tùy tiện cho hồ lô vào trong túi cất đi: “Đây là trấn phái chi bảo của Thiên Nhất Phái bọn em, lão tổ truyền cho em, nó có thể hút vạn vật ở thế gian.”Hàn Thịnh Vĩ nhìn hồ lô lớn như vậy chớp mắt đã biến nhỏ như thế thì lập tức đôi mắt trừng lớn, giọng nói cũng biến thành nịnh nọt: “Em gái của anh, em xem anh có tư cách vào Thiên Nhất Phái không thế?”Hàn Hướng Nhu vỗ vỗ bả vai của Hàn Thịnh Vĩ rồi cực kỳ vui sướng lắc lắc đầu: “Đã nói tư chất của anh không được mà, ngưỡng cửa thu đồ đệ của Thiên Nhất Phái bọn em rất cao,