Hàn Hướng Nhu gật đầu rồi kể kỹ càng tỉ mỉ về những chuyện mấy ngày nay gặp phải.
Trong lúc Trương Chiêu Dục nghe cô giới thiệu tình huống còn thuận tiện ăn xong một túi bò khô lớn rồi cầm bình nước khoáng đưa cho cô: “Uống nước đi, cổ họng khô rồi.”“Cảm ơn.” Hàn Hướng Nhu nhận lấy, cô uống một ngụm hết tới một phần ba rồi tiếp tục nói: “Khách sạn lâu đài cổ này cùng thần miếu ít nhiều cũng có chút liên hệ cho nên Thận Nữ mới có thể ở thần miếu khống chế oan hồn trong khách sạn.
Nhưng đây cũng là suy đoán của tôi thôi, trận pháp bị phá thì liên hệ giữa chúng nó cũng bị chặt đứt, nếu các vị cảm thấy hứng thú thì có thể điều tra.”Trương Chiêu Dục ghi chết nội dung Hàn Hướng Nhu nói đưa cho một cấp dưới rồi hỏi: “Có thuận tiện đưa tôi đi vào thôn nhìn xem không?”“Được thôi!” Hàn Hướng Nhu nói: “Nửa đêm hôm qua ra khỏi thôn tôi có mang về một chiếc xe ngắm cảnh, để tôi đưa các vị đi.”Trương Chiêu Dục tranh thủ Hàn Hướng Nhu đi lấy xe thì gọi hai cấp dưới tới: “Trong chốc lát các đồng chí đi cùng tôi, mang đầy đủ thiết bị rồi trở về ngẫm lại viết báo cáo như thế nào! Đừng nói mấy trăm năm, chỉ ba mươi năm qua trên đảo này người bị ngộ hại không ít, mà một chút dấu vế để lại chúng ta cũng chưa phát hiện, chờ ai phê duyệt đi.”“Sếp Trương.” Một người trẻ tuổi tên là Lý Đại Đông cầm một tờ giấy đi tới đưa cho ông: “Ở ba mươi năm trước, đảo Viễn Độ có một thương nhân tên là Lý Ngạc lấy một trăm linh hai triệu mua, về sau người tên Lý Ngạc này thành lập tập đoàn Phồn Thịnh chuyên làm khai thác du dịch, khu nghỉ dưỡng đảo Hải Thần này thuộc danh nghĩa của tập đoàn Phồn Thịnh.”Trương Chiêu Dục tiếp nhận lấy tờ giấy rồi nhìn thoáng qua: “Bắt được Lý Ngạc không?”“Lý Ngạc vẫn luôn ở phía sau màn thao tác toàn bộ hoạt động của tập đoàn, mỗi năm sẽ phái một người thay thế ông ta điều hành nghiệp vụ bình thường của công ty, hiện tại xem ra người kia hẳn cũng là bản thân Lý Ngạc, chỉ là thay đổi da cho nên mới cho rằng thay đổi người.” Lý Đại Đông nói: “Vương Tân và Trương Nhiễm đã dẫn đội chia nhau đi chỗ ở của Lý Ngạc và Cao Vu Dân, chỉ là nửa đêm ngày hôm qua hai người đều đã chết, nghe nói sau khi chết giống như hủ thi vậy.”***Hủ thi: Thi thể bị mục rữa.Trương Chiêu Dục gật đầu, ông thấy Hàn Hướng Nhu lái xe ngắm cảnh tới thì mang theo hai cấp dưới cùng nhau lên xe.
Tiến vào thôn, bốn người liền ngửi thấy một mùi hôi thối, Hàn Hướng Nhu nhanh nhẹn lôi ra một lá bùa trong túi dán lên người mình, lập tức cảm thấy không khí tươi mát vô cùng.Trương Chiêu Dục che lại mũi nhìn thấy xung quanh Hàn Hướng Nhu xuất hiện một lồ ng linh khí trong suốt đang bao bọc cô ở trong lập tức lộ ra biểu cảm kinh ngạc: “Đây là đồ chơi gì vậy?”“Tôi tự làm đấy, chú cũng biết lúc bắt quỷ thường xuyên gặp phải một số đồ vật ghê tởm, có cái lồ ng linh khí này thì không sao nữa.” Nhìn thấy Trương Chiêu Dục muốn duỗi tay ra, Hàn Hướng Nhu nhanh chóng phản ứng lại, trực tiếp ngăn chặn Trương Chiêu Dục trước khi ông há mồm: “Nếu chú muốn mua thì tôi giảm giá cho chú 20%, chỉ cần 5 nghìn tệ là có thể rời xa mùi hôi phiền não.”Trương Chiêu Dục ngây ngốc: “5 nghìn tệ?” Ngửi được mùi hương khiến người hít thở không thông, Trương Chiêu Dục cắn răng móc ra di động: “Tôi mua!”Hàn Hướng Nhu vui vẻ tán thưởng sự cơ trí của bản thân, Tổ sư gia ngài chờ đồ tôn làm cái căn phòng lớn cho ngài đi!*****Cơm trưa xong xuôi, các cảnh sát được Trương Chiêu Dục thông báo có thể đưa người đi.
Hàn Hướng Nhu nhìn lưới đánh cá mình vừa mới làm ra và thuyền đánh cá thì cảm thấy vô cùng uể oải: “Không thể chơi thêm hai ngày sao? Em bảo đảm nơi này thật sự không có quỷ!”Trần Lâm mang hành lý của Hàn Hướng Nhu đưa cho Khương Manh Manh xách theo, còn bản thân thì túm cô lên thuyền: “Ngay cả không có quỷ thì chị cũng không ở đây đâu, chị cảm thấy hai ngày vừa rồi đã dọa chị già đi vài tuổi rồi!”Buổi tối Hàn Thịnh Vĩ tan tầm về đến nhà thì nhìn thấy em gái mấy ngày không thấy đang dựa lên sô pha, biểu cảm không thấy vui vẻ.“Team building của các em không phải đến chủ nhật sao? Sao đã trở về sớm như vậy rồi?” Hàn Thịnh Vĩ tiện tay đặt túi lên ngăn tủ rồi cười trêu ghẹo: “Không phải là ở trên đảo gặp quỷ chứ?”Đột nhiên Hàn Hướng Nhu ngồi dậy ôm cái gối ôm dùng sức đánh, nụ cười của Hàn Thịnh Vĩ dần dần cứng lại, không dám tin tưởng nhìn vào Hàn Hướng Nhu: “Thật đúng là gặp quỷ?”Hàn Hướng Nhu ấm ức