Hàn Thịnh Vĩ nhận được ánh mắt đầy uy hiếp của cha già nên không trêu bực em gái nữa, vui vẻ hớn hở vuốt mái tóc dài của Hàn Hướng Nhu: “Chờ đến khi ông chúng ta đem vị trí chưởng môn truyền cho em, anh sẽ mua pháo chúc mừng, lại quyên góp tiền xây nhà cho em, không thể để môn phái có tên nhưng chỗ dừng chân cũng không có chứ.”Đôi mắt Hàn Hướng Nhu sáng quắc, quay người túm chặt tay của Hàn Thịnh Vĩ: “Anh có thể quyên góp hai trăm triệu sao?”Chân Hàn Thịnh Vĩ mềm nhũn suýt chút nữa quỳ xuống dưới chân em gái: “Em đây là đang giật tiền hả?”Thật đúng là em gái ruột của mình nha!****Điều kiện kinh tế của nhà họ Hàn không tồi, nhớ năm đó cha Hàn mới có mười mấy tuổi đã ra ngoài lang bạt, vừa đúng thời cơ tốt đuổi kịp chính sách nên phát tài.
Về sau ông lại mở một công ty mậu dịch, tuy quy mô không lớn nhưng hiệu quả và lợi ích vẫn luôn khá tốt.
Hiện giờ nhà họ Hàn ở biệt thự bốn tầng, trong nhà cũng có mấy chiếc xe, tuy không so được những phú hào ở thành phố Lâm Hải nhưng cũng được xem như là trung lưu.Hàn Hướng Nhu tắm rửa rồi thay quần áo đi xuống lầu, bảo mẫu là dì Lý sớm đã chuẩn bị một bàn phong phú cho bữa tối, chào hỏi với Hàn Hướng Nhu xong liền vội vàng bê canh đầu cá ninh suốt bốn tiếng lên bàn.Lưu Thục Cầm múc cho Hàn Hướng Nhu một bát canh cá nhỏ màu trắng sữa: “Mẹ nhớ rõ con thích uống canh cá nhất, mau nếm thử xem có uống ngon không.”Hàn Bình An duỗi tay cầm một con cua, lột vỏ rồi đặt vào mâm của Hàn Hướng Nhu: “Hướng Nhu, dù thế nào con cũng phải ra bên ngoài đi làm sao? Tuy tập đoàn Thần Huy kia tốt thật nhưng con là con gái, ra ngoài làm nhỡ đâu bị người ta bắt nạt thì làm sao bây giờ? Không bằng đến công ty mậu dịch của cha đi làm, con muốn làm chức gì cha để con làm chức đấy!”Thoạt nhìn bộ dáng cười tủm tỉm của Hàn Hướng Nhu cực kỳ đơn thuần đáng yêu: “Con nghĩ ra ngoài làm còn quen biết được nhiều người để kết bạn.”Hàn Bình An nhìn con gái xinh đẹp đáng yêu, không muốn làm cô thất vọng nên chỉ có thể dặn đi dặn lại với cô rằng: “Chẳng may ở bên ngoài bị ức hiếp nhớ phải về nói cho cha, cùng lắm thì từ chức không làm, dù sao về sau công ty của cha đều cho con, anh con không cần.”Hàn Thịnh Vĩ không nhịn được duỗi tay muốn sờ đầu Hàn Hướng Nhu: “Anh cũng mở công ty, tuy quy mô không lớn bằng công ty mậu dịch của cha nhưng rất có tiền đồ, nếu em thích cũng có thể đến công ty của anh làm.”Hàn Hướng Nhu cúi đầu tránh thoát tay của Hàn Thịnh Vĩ: “Hai trăm triệu anh còn không có, em mới không muốn đi làm ở công ty của anh, không tiền đồ chút nào.” Cô lấy miếng thịt cua trắng như tuyết bỏ vào miệng, còn không quên hỏi Hàn Thịnh Vĩ một câu: “Đúng rồi, tập đoàn Thần Huy có hai trăm triệu không anh?”Lòng tự tin bị phong tỏa, Hàn Thịnh Vĩ chán nản cúi đầu: “Đừng nói hai trăm triệu, hai trăm tỷ còn có."Hàn Hướng Nhu nghe xong đôi mắt sáng quắc: “Cả nhà đừng khuyên nữa, con sẽ đi làm chỗ đấy, ngày mai con sẽ đi báo danh!”Trước khi báo danh, đầu tiên là cần trang điểm một chút, tập đoàn Thần Huy đối với yêu cần ăn mặc của nhân viên cực kỳ nghiêm khắc, nhân viên nữ mặc đồng phục theo chức vụ, giống như quần jean áo thun mà Hàn Hướng Nhu thích mặc là không thích hợp đi làm.Ngày thường Lưu Thục Cầm hay đi bảo dưỡng nhan sắc thì