TUI LÀ THẲNG NAM
~∆~∆~∆~
Thư ký của tui nói cậu ấy muốn từ chức.
Năm đó, cậu ấy vừa tốt nghiệp đại học đã đi theo tui, làm việc bảy năm dưới trướng của tui, hôm qua lại đột nhiên nói muốn từ chức. Tui đã suy nghĩ rất rất kỹ, có lẽ là do hôm đó tui vỗ vào mông cậu ấy một cái.
Xin chú ý, tui là thẳng nam. Giữa thẳng nam với nhau, sờ sờ đùi, đánh đánh đòn, kề vai sát cánh thì có làm sao đâu? Cậu ấy đánh tui lại một cái không phải là được rồi sao, đáng để từ chức? Một người đàn ông hai mươi chín tuổi, cũng đâu phải mấy cô gái đôi mươi đâu. Hơn nữa, đâu phải tui cố ý đâu, hôm qua cây viết của tui rớt xuống dưới bàn, nhờ thư ký nhặt lên giùm, cậu ấy cúi người xuống, quần tây liền căng chặt, lúc đầu tui còn chưa muốn đánh, thế nhưng cậu ấy lại cuối xuống nhặt tận nửa ngày, tui đã nhịn không được, vỗ một cái. Thư ký lập tức đứng thẳng người lại, không thể tin được mà trừng mắt nhìn tui, tui cũng chẳng chấp nhặt, còn cảm thấy rất mới mẻ, nói: "Đi tập gym ha? Rất đàn hồi nha. Phòng tập nào thế? Tôi cảm thấy mình cũng phải đi tập một chút rồi, mấy tháng nữa tôi đã phải kết hôn, lúc đó hình dáng cơ thể phải đẹp một chút..."
Ai biết được, nhất thời thư ký của tui lại đột nhiên trở nên rất hung dữ, xưa nay tui vẫn chưa từng nhìn thấy cậu ấy hung dữ đến như vậy, ném bút lên bàn làm việc của tui, nói: "Tôi muốn từ chức." Rồi tự động nghỉ làm luôn ngày hôm đó.
Nói thật, tính khí của tui không được tốt lắm đâu, nếu đổi thành một người khác, dám nhíu mày trước mặt tui thử xem, không cụt thay thiếu chân thì đừng hòng bước ra khỏi phòng làm việc của tui! Cũng chỉ có cậu ấy, cánh tay nhỏ nhắn, đôi chân nhỏ nhắn, không đánh được, tui mới miễn cưỡng nhường nhịn một chút.
Còn đang nghĩ như thế, thư ký của tui ôm theo một xấp văn kiện bước vào.
Thư ký của tui cao một mét tám mươi ba, gương mặt bình thường không có gì đặc biệt, mặc dù có rất nhiều nhân viên nữ trong công ty nói cậu ấy trông giống Hoắc Kiến Hoa, đôi lông mi nhỏ kia, sóng mũi nhỏ kia, đúng là tuyệt tác. Tui cảm thấy mấy người đó đúng là nói bậy nói bạ, thư ký của tui mặc dù bình thường không có gì đặc biệt, nhưng so với Hoắc Kiến Hoa thì thuận mắt hơn nhiều nhá!
"Vương tổng, đây là sắp xếp điều động nhân sự của tôi. Mời ngài xem qua."
Thái độ khi nói chuyện của thư ký, vẫn luôn lễ phép và xa cách như vậy, lúc trước tui vẫn luôn rất thích thái độ đúng mực này của cậu, nhưng bây giờ có nghe như thế nào cũng cảm thấy không đúng. Nhìn xem, đã theo tui bảy năm, lúc từ chức cũng không thèm nói một lời hay ho nào, tiểu bạch nhãn lang nuôi* mãi cũng không quen mà.
*: ý nói những người lấy oán trả ơn.
"Tôi không đồng ý." Tui nhấc nhấc cằm, lạnh lùng nói: "Lâm Ý Nhất, rốt cuộc cậu giận cái gì cơ chứ? Không phải chỉ là đánh một cái vào mông cậu thôi sao? Một cái đánh thôi cũng không cần làm lớn chuyện như vậy chứ."
Thư ký của tui mím mím cánh môi đẹp đẽ, không lên tiếng.
Làm lãnh đạo phải biết đánh một cái dỗ một câu, tui hòa hoãn nói: "Tôi xin lỗi cậu, được chưa? Lúc tôi còn đi học, hay là trong nhà tắm công cộng, mọi người cũng có ai quan tâm đâu, phía dưới vòi nước chính là tiểu huynh đệ tràn ngập sức sống thanh xuân của nhóm tiểu thịt tươi bọn tôi, con trai cả mà, bọn tôi vừa tắm vừa lấy dép lê chọi vào mông của nhau đó