"Thả ra, buông.... chết tiệt!"
Vũ Thiên bị hắn kéo làm cổ tay mỏi nhừ, lại không thể rút ra. Ở đây córất nhiều ánh mắt, nên không thể manh động mà đánh hắn. Nghĩ nghĩ, côdùng bàn tay còn lại kéo áo khiến hắn dừng lại."Tôi nói buông ra." Giọng nói lạnh lẽo.Cuối cùng thì hắn cũng dừng lại và quay đầu."Sao?" Hắn hỏi một câu. Nhìn xuống tay của 2 người rồi chợt thả tay.
"Ồ, quên mất."
Quên? Quên cái đầu nhà ngươi!
"Cậu cố tình!" Cô đè thấp giọng nói.
"Ừ." Hắn cười cười, vén sợi tóc lạc trên khuôn mặt của Vũ Thiên ra đằng sau tai.
Mọi người hít một ngụm khí lạnh.
"...." Thật là khóc không ra nước mắt!
"Làm bạn gái tớ nhé?" Thiên Vũ cười thật sự vui vẻ, mang theo chút ranh mãnh. Để xem lần này cô chạy đi đâu.
Lịch sự hòa nhã cái khỉ gì???? Tên này vốn dĩ là một ác ma! Nguy hiểm, quá nguy hiểm!
Giọng nói hắn không lớn cũng không nhỏ, đủ để mọi người xung quanh cùng nghe.Vũ Thiên thấy lạnh sống lưng...
Tại sao? Tại sao cơ chứ? Cuộc sống 2 năm nay rất ổn mà? Cô muốn sốngbình thường hết cái năm học cấp 3 này cũng không được sao???Trả lời thếnào bây giờ...
"Cô ta cũng ở đây." Hắn nhỏ giọng. "Coi như chúng ta có tình yêu sét đánh đi."
Lan Hoa sao? "...." Tôi mong sét đánh chết cậu luôn đi.
"Nếu cậu không đồng ý, rắc rối sẽ nhiều hơn đấy. Đồng ý, tôi sẽ bảo vệ cậu."
"Xin lỗi, tôi từ chối." Vũ Thiên lấy hết dũng khí ra nói.
Cúi gằm mặt quay đầu bước đi.Bỗng cô quay dầu lại nói nhỏ với hắn: "Cậu không thể bảo vệ tôi ở nhà vệ sinh nữ."
Khóe môi hắn giật giật, bất ngờ vì câu nói gây sốc.
"Này, cậu làm cái trò quái gì thế?"Mím môi nhịn cười, Thiên Vũ quay đầulại thấy Lâm Hạo đang vỗ vai mình."Thiên Vũ, đấy là gu của cậu à?" LâmHạo thể hiện khuôn mặt kinh ngạc khó hiểu.
"Có chút hứng thú mới thôi mà. Tới canteen thôi." Thiên Vũ chuyển đềtài, ra hiệu cho Lâm Hạo đi theo, hả hê liếc thấy khuôn mặt vặn vẹo bựctức của