Q4 – BINH PHÁP – CHƯƠNG 102: LIỀN KHÔNG CỞI
Editor: Luna Huang
Bởi vì nhạc phường đã không có gian phòng dư thừa, nên mọi người mới tới của Võ Đạo tông, đều bị an bài vào dân xá phụ cận.
Ân, xuất phát từ chức nghiệp thiên phú, Nhạc Ngũ Âm vốn có muốn đi hỗ trợ cò kè mặc cả tiền thuê nhà, kết quả vừa hào hứng cầm lấy bàn tính dự định xuất môn, đã bị Cố Thất Tuyệt túm áo lôi về ——
“Ha ha, còn muốn đi? Ngồi xuống cho ta, đem thơ Đường đã ngâm xướng vào hôm nay tất cả đều chép năm trăm lần, bình thương ta đã nói với ngươi như thế nào, chăm chỉ học tập mới đủ… Nhìn ta làm gì, nhìn bảng đen!”
“Anh anh anh, ngân gia đã tận lực a!” Nhạc Ngũ Âm nhịn không được nước mắt lưng tròng, nhưng đến cuối cùng cũng không có biện pháp, chỉ có thể ở dưới giám sát nghiêm ngặt của quân thượng phụ trách chức vị chủ nhiệm lớp, chiến chiến căng căng chép thơ Đường hơn nửa đêm, vẫn chép đến mỏi eo đau lưng mới đi ngủ.
Suốt đêm không nói chuyện, chỉ là rất kỳ quái, nàng cũng mệt thành như vậy, nhưng vẫn là mất ngủ…
Được rồi, đến bản thân nàng chính mình cũng không biết là chuyện gì xảy ra, chính là một hồi cảm thấy phiền táo, một hồi lại vắng vẻ trong lòng, lật qua lật lại giằng co vài canh giờ, đợi được lúc mở mắt, sắc trời đã hơi sáng.
“Ai ai ai, ta đây là thế nào?” Dùng khăn lông nóng đắp má ngọc trắng nõn, nàng đã lên vài phần tinh thần, có chút chóng mặt đẩy cửa phòng ra, sau đó…
Sau đó, liền thấy trong viện, một đám người bắt đầu vây bắt bàn ăn điểm tâm, ngay cả những tu chân giả Võ Đạo tông sát vách cũng tới, hơn nữa một đám nhạc khí tiểu tỷ tỷ còn buồn ngủ, đây đều có thể mở quán cơm nhỏ rồi.
“Tình huống gì?” Nhạc Ngũ Âm mục trừng khẩu ngốc.
“Sớm a…” Tử Viết cười tủm tỉm nhấc tay chiêu đãi, “Chúng ta đang dùng cơm, thuận tiện thảo luận làm sao tìm được chủ sử sau màn của huyết cương, Ngũ Âm ngươi cũng tới ăn chút, cháo này còn là tiểu Đóa tự mình nấu.”
Có phải hay không a, Nhạc Ngũ Âm mơ mơ màng màng đi tới, liếc nhìn thiếu nữ áo giáp đang múc cháo cho Cố Thất Tuyệt, đột nhiên lại cảm thấy trong lòng vắng vẻ.
Dứt bỏ tâm tình của nàng, không thể không nói, đám người của Võ Đạo tông kia rèn luyện thân thể xong, lượng cơm ăn đơn giản là kinh người, tỉ như Hổ Khiếu huynh ăn cháo không dùng đũa, trực tiếp giơ chén lên đỏ vào trong miệng, một hơi hết sạch sáu chén.
Nhưng dù vậy, hắn cũng không phải là người đáng chú ý nhất trên bàn, trên thực tế mọi người một bên ăn cháo, một bên đều tò mò đánh giá một vị thiếu nữ áo giáp.
Thoạt nhìn, vị tiểu tỷ tỷ này đến ngủ cũng chưa từng cởi áo giáp, lúc này dù cho ngồi ở bên cạnh bàn, cũng võ trang đầy đủ xích hỏa linh kim khải, ngay cả mặt nạ giáp cũng không có nhấc lên, cứ như vậy cúi đầu vẫn không nhúc nhích, nhìn chén cháo nhỏ trước mặt mình, đờ ra…
“Cho nên nói, đây phải ăn thế nào?” Tử Viết cùng Bác các nàng hết sức hiếu kỳ. Ngay cả ba tiểu la lỵ. Cũng mở to hai mắt chống cằm chờ xem.
Vọng Thư Uyển
Sự thực chứng minh, đây cũng là có thể uống!
Sau một khắc, Tôn Đóa đột nhiên cấp tốc nâng cháo nhỏ lên, ngay sau đó phanh mở mặt nạ, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai, thật nhanh đổ cháo nhỏ vào… Không sai, chỉ có thể dùng từ đổ để hình dung.
Sau đó, gần một phần ba giây, không đợi mọi người thấy rõ tướng mạo chân chính của nàng, nàng lại phịch một tiếng, cấp tốc khép lại mặt nạ, toàn bộ quá trình chỉ có thể dùng hành vân lưu thủy nhất khí kha thành để hình dung.
Con mẹ nó, như vậy cũng được?
Nhạc Ngũ Âm cùng đám tiểu tỷ tỷ nhạc khí đều túc nhiên khởi kính, nhưng không hiểu lại cảm thấy có một loại ngây ngô manh manh, Bác càng ở bên hai mắt đăm đăm, nhịn không được quay đầu nhìn Hổ Khiếu: “Ách, cô nương này, bình thường đều ăn cơm như thế?”
“Cũng không hoàn toàn, sư muội bình thường thích ăn một mình.” Hổ Khiếu chỉ có thể thành thật trả lời, lại nhìn Cố Thất Tuyệt một chút, “Bất quá hôm nay, nàng nói nàng phải bồi… Cho nên vẫn là nấu cháo mang tới.”
Không sai, giống như là để chứng minh điểm này, một vị thiếu nữ áo giáp lại nâng một chén cháo nhỏ lên, rất săn sóc đưa đến trước mặt Cố Thất Tuyệt, suy nghĩ một chút còn hóa chưởng thành đao, cắt trứng vịt muối cho hắn…
“Cảm tạ.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang tiếp nhận trứng vịt muối, không biết não thần kỳ của hắn, hiện tại có làm rõ ràng trạng huống hay không.
Luôn cảm thấy, cẩu lương này lạnh lùng vỗ vào trên mặt chúng ta a!
Một đám người hai mặt nhìn nhau, đột nhiên có chút lệ nóng doanh tròng, Nhạc Ngũ Âm càng cảm thấy vắng vẻ trong lòng, nhịn không được nói sang chuyện khác: “Cái kia, vừa rồi các ngươi đang nói, muốn tìm chủ mưu phía sau huyết cương độc sứ?”
“Đúng vậy.” Nói đến chính sự, Hổ Khiếu lập tức gương mặt nghiêm túc nói, “Chư vị, chúng ta không phải là quá hiểu tình huống của huyết cương, nhưng xích hỏa linh kim khải của tiểu sư muội nếu có cảnh báo, vậy đại biểu cho phụ cận Thiên Nguyên Tiên thành các ngươi, có